ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 414

tình anh ta hiền lành, có lẽ tin đồn đã thổi sai sự thật đến một trăm phần
trăm. Tôi ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng lửa không ngừng bốc khói. Trước
khi bỏ đi tôi còn kịp trừng mắt với anh ta, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Có chết cũng không gả cho con gà như ngươi.Tôi hậm hực ngồi trong

phòng, chỉ cần nhớ đến cái gương mặt lười biếng cùng giọng nói ngông
cuồng của hắn ta là tôi lại bực bội. Đinh Ngọc vào phòng, nhìn thấy gương
mặt nhăn nhó của tôi thì lên tiếng hỏi:

- Em làm sao vậy?

Tôi hờn dỗi trả lời:

- Em gặp tên cuốn chiếu đó rồi, hắn ta có gì tốt đâu mà chị khen chứ?

Đinh Ngọc nhíu mày hỏi:

- Cuốn chiếu?

- Là tên Trọng Chiếu đó, hắn ta vừa lười biếng lại vừa ham chơi, đã thế

còn tự cao tự đại. – Tôi bĩu môi trả lời chị.

Đinh Ngọc nghe xong thì bật cười, cười rung cả hai vai rồi mới đến ngồi

bên cạnh tôi, chị hỏi:

- Em gặp công tử Trọng Chiếu ở đâu?

- Điều đó không quan trọng, quan trọng là hắn ta khiến em tức chết.

Nghe xong, Đinh Ngọc khẽ cười:

- Có phải em vì không thích người ta nên toàn nhìn thấy điểm xấu của

người ta không?

- Không phải. Hắn ta thực sự là người như vậy. – Tôi bĩu môi đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.