ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 514

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 5 (B)

Ngồi trên thuyền suốt một đêm, sáng hôm sau thuyền cập bến, họ lên bờ. Ở
đây cư dân rất ít, lại sống rải rác khắp nơi, thấy một khu đất rộng rãi, nhà
cửa thâm nghiêm, nhà nào cũng kín cổng cao tường, bao xung quanh khu
dân cư là một con sông nhỏ. Đây là một trang trại biệt lập. Hy Đà chắp tay
mời vào nhà khách. Gia nhân mang trà ra, rồi Hy Đà bảo làm cơm. Cơm
xong, chủ nhân nói với Nhậm Viễn:
- Tôi định sang năm mới mời thầy, nay đã lưu được ông ở đây thì ngày mai
khai trương. Hàng quý tôi trả tiền cho ông, ông thấy thế nào?
- Nhà tôi còn một số việc, - Nhậm Viễn nói, - muốn về thu xếp khi nào
xong tôi sẽ tới ngay.
- Như thế này vậy. - Hy Đà nói. - Tôi sẽ sai người đem tiền quý này đến
nhà ông, và mang thư người nhà về đây cho ông, còn ông không phải viết
thư nữa. Thế có được không?
Nhậm Viễn mừng rơn, nói:
- Rất cảm ơn sự nhiệt tình của ông! Có tiền lương một quý thì tôi không
phải về nữa.

Đêm ấy, Hy Đà đưa ông tới thư phòng nghỉ ngơi. Hôm sau là ngày tết, hai
đứa học trò đến chào thầy, thấy chúng khôi ngô tuấn tú, Nhậm Viễn hỏi
tuổi, thì đứa lớn mười bảy tuổi, đã biết học văn, đưa bé mười sáu tuổi, đã
học cổ văn. Hai đứa trẻ khá thông minh, Nhậm Viễn dạy chúng cũng nhàn
nhã, giảng bài là chúng hiểu ngay. Mấy hôm sau Nhậm Viễn nhận được thư
nhà, biết nhà đã nhận được tiền lương. Từ đó Nhậm Viễn yên tâm dạy học,
không cần phải lo nghĩ gì việc nhà nữa. Trường đầy đủ tiện nghi, thầy trò
rất tương đắc. Khi nào học sinh không tới lớp, ngồi một mình trong phòng,
Nhậm Viễn cảm thấy cô đơn lạnh lẽo, sau mới hỏi học sinh:
- Ở đây có chỗ nào dạo chơi cho đỡ buồn không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.