ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 513

cũng không chịu cho đi nhờ. Đang lúc chưa biết tìm thuyền cách nào, Giả
Nhậm Viễn gặp được Ma Hy Đà đi khám bệnh ở một nhà quan trở về.
Nghe thấy trên bờ có người gọi đi nhờ, ông đẩy cửa thuyền nhìn ra, thấy
một người dáng vẻ thư sinh, bèn bảo thuyền ép vào bờ đón người ấy.
Nhậm Viễn xuống thuyền, thấy người ngồi trên thuyền ăn mặc theo kiểu
người Tế Sở, trên sàn thuyền lại để một hòm thuốc. Nhậm Viễn mới biết
ông là thầy lang, bèn chắp tay chào.
Thưa tiên sinh, tôi làm phiền ngài quá!
Hy Đà bèn mời vào trong khoang thuyền ngồi, hỏi:
- Ông anh đi đâu?
- Em muốn vào núi Động Đình. - Nhậm Viễn đáp. - Ông cho em đi nhờ tới
Hồ Khẩu, rồi đáp thuyền đi tiếp.
- Ông tới đó làm gì? - Hy Đà hỏi.
- Em định tới đó nhờ bạn thân tìm chỗ ngồi dạy học.
- Tôi có hai đứa con, cũng đang muốn tìm một thầy giỏi về dạy. - Hy Đà
nói. - Thật là duyên may. Hôm nay được gặp ông, liệu ông có thể dừng lại
nhà tôi dạy cho các cháu được không? Ông không phải tìm nơi khác nữa.
Mỗi tháng gửi ông năm mươi lạng bạc. Nếu ông bằng lòng, thì ông cùng về
với tôi, ông thấy thế nào?

Phàm là các thầy đồ tìm được một chỗ dạy khá, quả thật vô cùng khó khăn,
ai mà không thích. Nhậm Viễn nghe xong, bằng lòng ngay. Đúng là:

Đi rách cả giày không tìm thấy,
Ngẫu nhiên vớ được không tốn công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.