ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 544

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 6 (C)

Nghe xong người đàn bà ấy quay ra, quả thấy chồng đang quỳ ngoài ban
công, cúi đầu không biết đang nhìn gì trong tay.Thấy vậy người đàn bà rất
buồn.
Thi Công bảo sai nha:
- Ngươi ra đứng trước cửa, hỏi thật to xem Lưu Vĩnh có bạc hay không?
Sai nha ra cửa, cất tiếng gọi to:
- Lưu Vĩnh, quan lớn hỏi ngươi, còn bạc hay không?
Lưu Vĩnh cứ tưởng hỏi chữ "bạc" trên tay, đáp to:
- Còn bạc.
Sai nha vào bẩm:
- Thưa ông lớn, vừa giờ Lưu Vĩnh trả lời là còn bạc, không dám động tới.
Thi Công hỏi:
- Người đàn bà kia, ngươi có nghe thấy chồng ngươi trả lời: còn bạc vẫn
chưa dám động tới, cho nên hắn bảo ta phải lệnh cho ngươi tới. Ta nghĩ
rằng ở nhà ngươi nhất định có bạc. Ngươi không chịu nói thực, ta cũng
không cần truy hỏi. Ngươi đã không nghĩ tới tình vợ chồng thì bản huyện
cũng không thương dân, sẽ dùng hình phạt nặng nề để truy hỏi chồng
ngươi, ngươi đừng có trách ta.
Vừa nói, quan huyện vừa nhìn. Thấy người đàn bà này có phần khiếp sợ.
Thi Công lấy hết sức đập bàn đến rầm một cái, nghe váng cả tai, quát:
- Hãy mang kẹp loại lớn ra đây.
Bọn sai nha dạ ran, rồi chạy đi khệ nệ khiêng cùm, tới đặt trước công
đường. Mang cùm đến cốt để dọa người đàn bà, ThiCông vẫn không cho
cùm, mà lại quay sang nói với người thư lại đứng bên cạnh rằng:
- Các ngươi theo hầu ta, các ngươi biết ta dùng hình phạt nặng như thế nào
rồi, phải mặt sắt, không chút thương tình. Ta chỉ thương những người buôn
bán, vất vả kiếm được ít tiền nuôi vợ con. Nay nếu Lưu Vĩnh vào nha môn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.