ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 672

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 12

Sáu Ngón Tay

Làm người phải luyện thành ngọc trắng,
Dối lừa thành cầm thú mà thôi.
Gây oan nhất định trời trừng phạt,
Gia tài khánh kiệt, chẳng cháu con.


Lẫm sinh(1) Đới Bình Hồ, người Lô Châu, là người vô cùng tàn ác, không
ngay thẳng. Tuy học vấn uyên thâm, văn chương sắc sảo, song quen thói võ
đoán, xúi bẩy người khác kiện tụng. Hơn nữa ông ta lại thích mùi vị đàn
ông, làm nghề dạy học để kiếm ăn. Nếu nhà nào có con xinh đẹp là ông ta ỷ
thế lừa dối để gian dâm. Người xưa thường nói rằng: "Thầy bất chính, thì
học trò làm loạn". Bởi thế học trò bắt chước ông. Hằng ngày tại thư phòng,
đứa lớn cưỡng dâm đứa bé, ông ta cũng mặc, ngay biết rõ mười mươi, ông
ta cũng chẳng đánh mắng. Thếlà trường Khổng Mạnh biến thành chuồng
lợn. Hằng ngày ông ta nốc rượu say bét nhè như điên dại.
(1) Lẫm sinh: tên gọi sinh đồ thời Minh, Thanh ở Trung Quốc, được hưởng
học bổng của châu, huyện hoặc phủ (ND).

Vợ ông ta là Lã thị, nhà nghèo, xấu xí lại nỏ mồm. Lúc ấy vào tháng Tư,
nhà hết sạch, vợ gửi thư bảo chồng đưa tiền về đong gạo. Bình Hồ góp
được hai quan tiền mang về nhà, nhận được tiền, Lã thị mừng ra mặt, nói:
- Mấy lần xin tiền, ông đều kêu không có, hôm nay sao lại có hai quan, ông
lấy đâu ra thế?
Bình Hồ có tiền bèn lên mặt, nói:
- Bà không biết à? Số tiền này là từ "Thầy Khổng Tử nói: "Học thì phải
luôn luôn luyện tập, thế chẳng vui sao"(l) mà ra đấy”. Đêm ấy Lã thị bèn đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.