ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1218

một lỗ có phải không?
- Thủng mất một lỗ thì tôi không biết, - Phùng ngoại lang nói, - do nhà kết
lấy, đội được ba bốn năm rồi.
- Bên trong có ký chữ gì không?
- Năm kia tôi có đội, treo trong phủ sợ bị người ta đội nhầm, tôi có viết chữ
bên trong.
- Chỉ vì có chữ ký này mà tôi nghi, - Chu Nhất Quan nói, - người này đang
cần đổi, nếu ông có bạc thì mang khoảng mười lạng tôi sẽ đưa về cho ông
xem kỹ.
- Ai thế?
- Nếu như nói người này ra, - Chu Nhất Quan nói, - mà không phải thì tôi
nghi oan cho người ta, người ấy biết được lại trách tôi.
- Anh đừng lừa tôi.
- Tôi và ông cùng một phòng, gắn bó với nhau như chân với tay, lẽ nào tôi
lại lừa dối ông mấy lạng bạc? Chỉ có điều tìm được của mình rồi, thì phải
cho tôi một bữa rượu ra trò đấy.

Quả nhiên Phùng ngoại lang đưa cho Chu Nhất Quan một gói bốn nén. Chu
Nhất Quan đi tìm Trương Tam. Không ngờ Trương Tam đợi không thấy, đã
mang đổi béng cho một cửa hàng ngoài phố lấy năm lạng bạc, đi một lúc đã
nướng hết nhẵn. Chu Nhất Quan tới nhà Trương Tam, vợ Trương Tam nói:
- Anh ấy vào phủ từ sáng sớm đã về đâu.
Chu Nhất Quan quay về, mới đi được một đoạn thì gặp Trương Tam mặt
buồn rười rượi đi tới. Chu Nhất Quan nói:
- Vừa rồi tôi đã nói với cô tôi, cô tôi bảo mang mười lạng tới rồi đưa mũ về
cho cô xem, anh thấy có đổi được không?
- Muộn mất rồi, -- Trương Tam nói, - vì anh ấy cần tiền gấp nên tôi đã cầm
năm lạng rồi, hóa đơn vẫn còn đây.
- Đã cầm rồi ư? Tôi cùng anh đến hiệu cầm đồ chuộc lại, để sau này khỏi
phải trả lãi.
- Chuộc được, - Trương Tam nói, - nhưng phải trả cao hơn.
Đến hiệu cầm đồ, Trương Tam nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.