ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1232

Đào là Lý, là ngồi là đi”, thì chẳng phải là "Lý Lập" thì là gì nữa, rồi lập
tức cho bắt ngay Lý Lập. Thấy ngài Chu, Lý Lập chưa bị đánh đã khai là
hắn đã mưu sát. Ngài cho truy hoàn số bạc ấy, thì hắn đã tiêu mất một nửa.
Hắn bị ghép vào tội chết. Cho gia quyến chôn cất người khách Huy Châu.
Có bài thơ làm chứng như sau:

Chim khách cảm ơn biết đáp đền,
Bay ngay tới phủ để kêu oan.
Nếu quan không giỏi như thánh sống,
Oan khuất ngàn năm ai rửa cho.

Truyện kể rằng, thời ấy ở cửa Cân Sơn, có chùa Thúy Phong, xây dựng thời
Ngũ Đại, cách thành rất xa. Trong đó có rất nhiều sư không an phận. Tuy
cắt tóc đi tu, nhưng ruộng đất vườn tược rộng mênh mông, nuôi lợn, dê, gà,
vịt, chăn tằm kéo tơ, thả cá nấu rượu, hoàn toàn như người dân thường, chỉ
có điều là đêm đêm không có đàn bà đẹp làm bạn. Xưa nay người ta thường
nói: "No cơm ấm cật, dậm dật cả đêm". Những hòa thượng này lắm thịt
nhiều cá, ngày ngày thả sức ăn uống, béo tròn béo trục. Trong vườn lại sẵn
măng non, họ lấy về hầm với thịt chó để ăn. Đúng như Lỗ Trí thâm đã nói:
"Ba ba bụng to, lại béo ăn rất ngậy. Thịt chó ta cũng ăn, thiện với ác cái
quái gì!" Tuy nói thế song nào họ có được lòng ngay dạ thẳng như Lỗ Trí
Thâm đâu. Những hòa thượng này do sư tổ truyền lại chẳng tin gì vào sự
báo ứng nhân quả, rượu thịt quen rồi và nói đấy là điều vốn có trong cửa
Phật. Không nghĩ rằng mình không chịu học hành mà chỉ oán hận cha mẹ
đã đưa họ vào chùa, lạnh lẽo vắng vẻ, đêm đêm không được ngủ với đàn
bà. Có bài thơ làm chứng:

Đi tu là phải sống thanh bần,
Nếu sống dư thừa hại đến thân,

Sao chẳng tụng kinh và niệm Phật,
Rượu chè phè phỡn phải trầm luân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.