ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1235

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 19 (B)

Lập tức ông cùng nhiều người tới chùa Thúy Phong, đào dưới gốc cây đại
đông, nào ngờ vừa đào được mấy thước đã thấy xác một người đàn bà mới
bị giết. Ngài Chu liền thẩm vấn từng hòa thượng một. Hỏi tới hai gã hòa
thượng trẻ, thì mặt chúng đỏ bừng, chân tay run cầm cập, khai ra sự thực.
Trước hết ngài lệnh cho đánh tám chục gậy, khép vào tội chết. Soát kỹ
trong chùa, thấy lợn, dê, gà, vịt hàng đàn, phòng nào cũng đầy ắp rượu thịt.
Ngài đùng đùng nổi giận đánh cho mỗi hòa thượng ba chục gậy, giải về
nguyên quán, phá hủy toàn bộ ngôi chùa, ruộng vườn tịch thu bán đi để cứu
dân nghèo. Có thơ rằng:

Lợn dê gà vịt có đầy đàn,
Cửa Phật toàn là sư hổ mang.
Hoang dâm tàn ác như quỷ đói,
Đàn bà chúng giết chẳng ghê tay.

Lại có một người làm nghề buôn bán tên là Thạch Ngưỡng Đường, làm ăn
xa lâu ngày nên góp được hai trăm lạng bạc. Chưa về tới nhà thì trời gần
tối, sợ đi một mình sẽ bị hãm hại, nên khi đi qua miếu Yến Công đã len lén
giấu bạc dưới đáy chiếc lư hương đá. Đến khuya mới về tới nhà gọi mở
cửa, vợ trông thấy nói:
- Đi làm ăn lâu ngày, kiếm được bao nhiêu lạng bạc?
- Kiếm được hai trăm lạng. - Thạch Ngưỡng Đường nói. - Tôi định mang
về, nhưng thấy trời tối lại đi một mình sợ mất, tôi giấu nó ở dưới đáy lư
hương đá miếu Yến Công, không ai biết, sáng sớm mai đi lấy.
Nói xong họ ăn cơm rồi lên giường ngủ. Sáng sớm hôm sau đến rờ đáy lư
hương đá thì khốn khổ thay, không biết kẻ nào biết được lấy mất. Thạch
Ngưỡng Đường đành tới chỗ ngài Chu bẩm việc này. Ngài Chu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.