ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1258

- Mấy hôm nay anh đánh chửi nó ghê quá, có thể nó theo người khác rồi.
- Nó ở với ta từ khi còn bé, nó biết đi đâu, hay nó về nhà mẹ. Tôi phải tới
đó tìm xem sao.
Thế rồi Từ Bằng Tử thu xếp đến nhà mẹ đẻ Xuân Anh. Mẹ Xuân Anh nói:
- Không thấy nó về nhà, xưa nay nó có về một mình bao giờ đâu, nó không
biết đường, lẽ nào hôm nay nó lại về một mình.
- Nếu nó không về, - Từ Bằng Tử nói, - thì tôi nhờ bà đi tìm giúp.
Mẹ nó nhận lời. Thế là Từ Bằng Tử về nhà nói với vợ:
- Xuân Anh không về nhà với mẹ đẻ.
- Lạ nhỉ, thế thì nó đi đâu?
Nói chưa dứt lời thì thấy bên ngoài có tiếng chửi rủa ầm ĩ:
- Đang lúc thanh bình thì có kẻ giết người giấu xác đi, hãy mau mau đem
trả con cho ta. Nếu không ta bắt hai đứa chúng mày phải đền mạng.
Từ Bằng Tử đứng cửa nhìn ra, thấy bố mẹ Xuân Anh dẫn đến rất nhiều
người, chửi bới đập phá lung tung. Từ Bằng Tử tức lộn ruột, bước ra chửi:
- Sao các người trắng trợn, ngang ngược như thế, con gái người ở cho ta đã
nhiều năm, ta giết nó để làm gì? Tại sao các người ăn nói càn rỡ đến thế.
Cha Xuân Anh sấn tới tống Từ Bằng Tử, chửi:
- Mày là thằng càn rỡ, sống phải trả người, chết phải trả xác. Dù cho mày là
ông gì chăng nữa mày cũng phải đền mạng.
Thấy tình thế gay go Từ Bằng Tử bèn lui vào , chỉ bọn người này nói:
- Không cần phải vội, ngày mai ta phải kiện bọn vô lại các người lên huyện
cho các người biết tay.
Bọn người này thấy Từ Bằng Tử đi vào, họ đứng ngoài chửi bới, đập cửa
thình thình một lúc lâu rồi về.

Phiền não sao bỗng dưng ập đến,
Khiến người ta phút chốc bạc đầu.
Dù anh có ngồi nhà, đóng cửa,
Tránh sao kẻ ném đất giấu tay.

Từ Bằng Tử phẫn uất nói với vợ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.