ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1259

- Bọn đáng ghét này, hãy chờ ta làm đơn đưa lên huyện, trị cho chúng một
trận.
- Anh đang bực bội cũng không nên làm điều ác với họ làm gì, hãy dần dà
tìm ra manh mối, lúc ấy sẽ bịt mồm họ lại.
Từ Bằng Tử chỉ nói thế thôi chứ hơi sức đâu mà làm chuyện ấy. Sáng hôm
sau nghe thấy người trên huyện về gọi. Từ Bằng Tử ra thì thấy hai người
mặc áo xanh hỏi:
- Các anh ở đâu tới?
- Chúng tôi là người do quan hình sảnh họ Mạc sai tới.
- Có việc gì thế, Từ Bằng Tử hỏi.
- Đây là việc có liên quan đến nhân mạng nên chúng tôi tới mời ông.
Nói xong họ đưa trát cho Từ Bằng Tử. Trên tờ trác ghi rõ bố mẹ Xuân Anh
tố cáo Từ Bằng Tử giết người. Chưa xem hết anh tức đến run lên, miệng
không nói nên lời. Một lát sau mới nói:
- Thưa các vị xin hỏi, sáng sớm mai tôi đến gặp quan lớn cóđược không?
Hai người ấy sấn đến túm áo nói:
- Làm gì mà được tự do như thế. Đây là việc liên quan đến nhân mạng, lại
còn ra vẻ ông tướng. Ông lớn đang chờ tại sảnh đường, phải đi ngay.
Thế rồi họ lôi Từ Bằng Tử đi. Thấy mất thể diện, không còn cách nào Từ
Bằng Tử đành phải đi theo. Về tới cửa dinh họ lập tức thưa:
- Bẩm ngài, đã bắt hung thủ tới.
Quan phủ họ Mạc lập tức lên công đường, nói:
- Phạm nhân quỳ xuống.
Từ Bằng Tử sao chịu được sự nhục nhã như thế. Anh cứ đứng sừng sững,
mắt trừng trùng nhìn lên, giận sôi máu như muốn cãi nhau với quan phủ,
quan phủ họ Mạc nói:
- Ngươi bảo ngươi là thư sinh trúng tuyển ư? Trước mắt ta ngươi có quỳ
không? Ngươi phải biết rằng tính mạng có quan hệ đến trời không?
- Căn cứ vào đâu mà ngài bảo con giết người? Ngài là quan lớn sao ngài lại
đổ riệt cho con?
Câu nói ấy đã động chạm tới lòng dạ thầm kín của quan phủ họ Mạc, quan
phủ đùng đùng nổi giận, quát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.