ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1312

chân nói:
- Mừng cho anh năm nay có chỗ dạy tốt.
- Có chỗ dạy đâu mà tốt.
- Không có chỗ dạy càng tốt, tôi có một chuyện định nói với anh.
- Xin sẵn sàng nghe anh đây.
- Có một thái phú phủ Triều Châu, Quảng Đông, thuyền đậu ở Liễu Châu
rồi đi nhậm chức, muốn mời một người giúp việc ở bản địa. Hôm kia tin ấy
lọt đến tai, tôi định nhận đây kiếm mấy lạng bạc, đi suốt hai ba hôm nay
vẫn chưa tìm được người quen biết. Nếu anh không có lớp dạy thì có chịu
làm việc này không?
Thời Đại Lai hết sức mừng rỡ, nói:
- Xin nhờ anh giúp cho, việc này anh rất thành thạo.
- Nếu anh đã nói thế thì anh cứ đi về đi, tôi đi một lát sẽ tới.
Một lát sau, Lữ Du Chi cùng một vị áo xanh mang tờ thiếp hồng, một gói
sáu lạng làm quà tặng. Người ấy nói với Thời Đại Lai:
- Nói bằng nào tôi trả bằng ấy, công mỗi năm tôi trả một trăm hai mươi
lạng. Trả trước một nửa để nhà yên tâm, sáng ngày kia nhổ neo. Lát nữa
mời ông tới gặp ông lớn.
Thời Đại Lai nhận tiền rồi hai người lên thuyền, tri phủ thấy Đại Lai áo là
tươm tất, nói năng nhã nhặn, bèn nhận ngay và nói:
- Nhờ ông thu xếp sớm, trưa mai đã nhổ neo lên đường. Sau đó tri phủ gói
sáu mươi lạng bạc ứng trước tiền công đưa cho Thời Đại Lai, Thời Lai
nhận bạc rồi tri phủ tiễn ra khỏi thuyền. Lữ Du Chi đến sớm, Đại Lai mở
gói ngay trước mặt lấy hai bao tạ ơn Dụ Chi, còn lại anh đưa cho vợ. Hôm
sau Đại Lai thu xếp lên đường, ngày thứ hai họ hò reo nhổ neo. Đi tới Nam
Lĩnh thuê ngựa thồ vượt qua núi. Đúng là:

Chẳng phiền dịch sứ gửi hoa mai,
Vận đến gió đưa, Đằng Vân Các.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.