ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1314

quan sát thì một người trong bọn họ nói:
- Hóa ra Thời tướng công cũng đến, thôi thả hắn ra.
Thếlà đột nhiên những người này bỏ đi hết, tri phủ được mọi người cởi trói,
song hành lý, lương thực, ngay cả tiểu thư cũng mất hút. Tri phủ nói:
- Rõ ràng vừa rồi nghe thấy bọn cướp nói tới Thời tướng công, vì sao
chúng biết được lão Thời? Nếu hôm nay không đi cùng ông ấy thì ta đã toi
mạng rồi. Ta không thể ở lâu trên dốc núi này, phải tới ngay phủ Nam Hùng
rồi sẽ tìm hiểu sau.

Lát sau tới phủ Nam Hùng, vì không thấy tiểu thư, Nhậm tri phủ nghĩ, "bọn
cướp này đã cướp của của ta lại còn cướp cả con gái của ta nữa". Rồi tri
phủ Nhậm lại nghĩ tiếp, đúng rồi, đúng rồi, bọn cướp nhận ra lão Thời, tại
sao không truy hắn tận gốc, lúc ấy sẽ tìm ra con gái, thế là hắn quên cả ơn
cứu mạng. Đúng là:

Chỉ mưu thục hiện không thành kế,
Chẳng nghĩ mình đã hút máu người.

Hôm sau tri phủ Nhậm đích thân tới bái kiến tri phủ Nam Hùng, kể lại
chuyện đã xảy ra, hắn nói:
- Cái khác thì thôi, tôi chỉ thương đứa con gái, ai ngờ người giúp việc mình
mới tới lại câu kết với bọn người này, mong ngài nghiêm trị Thời Đại Lai,
nhất định hắn sẽ khai. Con tôi được trở về, còn tất cả tang vật thu được sẽ
dâng cho ngài, tôi sẽ hậu tạ.
- Xin nghe lời dạy bảo của ngài, xin cám ơn ngài. - Tri phủ Nam Hùng nói.

Vốn là, khi tri phủ Nhậm nghe thấy câu nói ấy thì Thời Đại Lai còn ở đàng
sau, nên không hay biết gì.
Đến khi tri phủ Nhậm đến bái kiến tri phủ Nam Hùng trở về, Thời Đại Lai
ra đón, nói:
- Bái kiến ngài nên nhờ ngài bắt là tốt nhất.
Tri phủ hùng hổ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.