ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1318

- Ta đã làm hại anh ấy, là tú tài làm sao anh ấy chịu đựng nổi. - Ngẫm nghĩ
một lát Nhiễm Tử nói tiếp. - Đúng rồi, đúng rồi.
Sau đó Nhiễm Tử tập hợp mọi người lại, nói:
- Ta có việc này, các anh em phải theo ta. Về chuyện ở Mai Lĩnh chúng ta
đã làm hỏng việc. Đại trượng phu tự gây ra thì phải tự chịu trách nhiệm,
chúng ta giơ cổ cho nó chém, chúng ta chẳng phải hối hận gì. Chỉ có điều
chúng ta không đáng sai, nói có một câu mà đã làm hại Thời tú tài. Chúng
ta được hưởng hạnh phúc mà để cho anh ấy vô cớ chịu oan. Không những
chúng ta không chịu nổi, mà cũng phải làm cho chân lý sáng tỏ. Theo ta
phải như thế... như thế... thì mới cứu anh ấy được, ta dù có chết cũng không
ân hận. Anh em phải giúp ta đi một chuyến.
Tất cả mọi người nói:
- Đấy là việc lớn xin nghe theo ông dạy bảo.
- Thếrồi họ mổ trâu bò, ăn uống với nhau một bữa hả hê.
Hôm sau tất cả đều giấu vũ khí ngắn trong người, giả làm người bán thuốc,
bán củi... lần lượt tiến vào thành trót lọt. Phong Nhiễm Tử nói với mọi
người rằng:
- Đáng cười thay phủ Nam Hùng, quả là một gã ngu độn. Lẽ nào bọn cướp
lại xưng danh với mọi người. Thế mà chó ngáp phải ruồi, hắn đỗ hai bảng
mới được làm quan. Ta phải cứu được tú tài và đập nát cái đầu đần độn này
mới hả giận.
Mọi người đồng thanh đáp:
- Đúng là như thế.
Quả là:

Rõ ràng người trong Thuỷ Hử truyện,
Chỉ thiếu Trương Thúc Dạ chiêu an.

Đợi tới khi trời tối, một tiếng hô vang, họ rút khí giới ra, xông vào phá cửa
ngục. Phong Nhiễm Tử vọt lên trước, lục soát khắp mọi nơi mới tìm thấy
Thời Đại Lai. Song anh đã bị chúng kẹp nát mất một chân. Nhiễm Tử lệnh
cho mọi người cõng anh ra. Lúc ấy vì đã cứu được người nên không tiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.