ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 160

còn mình và Bình Thân lên gặp tri huyện. Cử nhân thời Minh rất danh giá,
các quan châu, huyện đều phải kính nể. Rất may, cháu Mã Phụng Ngôn
được một danh y chữa khỏi, quan huyện khuyên họ Mã không kiện nữa,
nên tha cho bọn Bình Thành. Bình Thành cùng với Bình Bạch trở về. Bình
Y lúc ấy dưỡng bệnh cũng đã về. Mọi người đều yêu quý kính nể Bình
Bạch, khuyên Bình Bạch trở lại quê, anh em sống quây quần bên nhau.
Bình Bạch cùng anh em thắp hương thề, hứa từ nay về sau, mọi người phải
sửa chữa lỗi lầm, tự làm lại cuộc đời. Bình Bạch dọn nhà, trở về chung
sống với anh em. Từ đó, có việc gì họ đều hỏi Bình Bạch. Bình Thành ngày
một già, tính khí cũng dần dần trở nên ôn hòa, gia đình họ đều vô sự. Anh
em, con cháu mấy đời sau sống chan hòa, yêu thương đùm bọc lẫn nhau
như cùng cha mẹ sinh ra. Về sau Bình Bạch thi Hội đỗ tiến sĩ, thi Đình lại
được cất nhắc làm tri huyện, song ông biết tài làm quan của mình chỉ bình
thường, nên xin chuyển làm giáo thụ. Hai khoa sau, Lập Thiện đỗ tiến sĩ,
được vào Hàn lâm viện. Con cháu đời đời khoa bảng, song chỉ phát ở chi
Bình Bạch. Đây chính là sự đền đáp cho những người sống hiếu thuận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.