ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 265

thì không những mình chết vô ích, mà ngay tính mạng người mình cứu
cũng khó bảo toàn. Bởi thế họ không chịu làm những việc trung nghĩa.

Thời Cao Tông, Nam Tống, huyện Phong Nhuận, Ký Châu do nước Kim,
Bắc Triều cai trị, có một thư sinh tên là Lý Chân, tự Đạo Tu. Ông đang độ
tuổi tráng niên, là người tài cao học rộng nhưng không bao giờ nghĩ tới
danh vọng. Là một ẩn sĩ tại gia, luôn dùng bút mục để bộc lộ tình cảm, gửi
gắm niềm tự hào vào thơ phú. Ông thấy trước đây quân miền Bắc ghép
thuyền vượt sông, đánh thẳng xuống vùng Tương, Tuấn. Người Tống
không ai dám chống cự, bởi thế ông vô cùng đau buồn. Lại nghe tin Tần
Cối một gian thần được Nam triều tin dùng, ra sức chủ trương cầu hòa.
Thái tử Ngật Thuật của quân Kim bị tướng quân Nhạc Phi đánh bại, định
rút về miền Bắc thì có một thư sinh ngăn ngựa lại khuyên rằng:
- Bên trong không có gian thần thì bên ngoài đại tướng mới lập công được.
Nhưng nay tính mạng của Tướng quân Nhạc Phi khó bảo toàn thì Tống
không thể thành công.

Ngật Thuật tỉnh ngộ, bèn ém quân không rút nữa. Quả nhiên Tướng quân
Nhạc Phi bị Tần Cối triệu về xử tử. Từ đó Nam triều không sao chiếm lại
Biện Kinh, đón Nhị đế về. Bởi thế Lý Chân hết sức đau buồn, làm hai bài
thơ để than vãn.

Bài thứ nhất: Ai Nam nhân
Cây cỏ Bát Công đã lụi tàn.
Tần quân ngày ấy hát khải hoàn.
Gió về chạnh nhớ Đông Sơn cũ.
Thương thay phụ lão chốn Giang Nam.
Bài thứ hai: Điêu Nam sự
Thư sinh ngăn ngựa kéo tướng quân.
Cho rằng Nam Tống chẳng thành công.
Chỉ hận gian thần chưa giết được.
Khiến cho Nhị đế phải khóc ròng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.