ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 325

đồng, nói với Tĩnh Tu:
- Pho tượng đồng này nấu không chảy, nghĩ rằng Phật linh thiêng, mượn cớ
đó để cảm hóa triều đình. Nay hãy tạm đặt tại đây thờ phụng, đợi ta dâng sớ
tâu lên, chờ lệnh triều đình định đoạt.
Tĩnh Tu chắp tay bẩm rằng:
- Tướng công không cần phải dâng sớ. Đã có lệnh hủy Phật đúc tiền, tượng
Phật vốn là hình ảnh ảo, lẽ nào nung không chảy, bần tăng sẽ nung chảy để
tướng công xem.
Thấy thế Biện Công nửa tin nửa ngờ, lập tức lệnh cho tay chân đặt hỏa lò,
xem Tĩnh Tu nấu chảy tượng Phật: Tĩnh Tu lệnh cho người hầu đặt pho
tượng vào lò, vừa nhóm lửa, vừa chắp tay tuyên đọc bài kệ sau:

Phật vốn hư vô,
Không có hình hài,
Vàng giả là hình giả,
Vàng thật há là hình thật được sao?
Quái lạ!
Thật thật giả giả đã bao phen,
Từ nay trừ hết mọi chướng ngại.

Tĩnh Tu tuyên đọc xong bài kệ, bỗng thấy pho tượng đồng tan chảy hết.
Biện Công vô cùng kinh ngạc, hỏi:
- Xin hỏi nhà sư, tại sao trước đây nung không chảy, mà bây giờ lại chảy.
- Trước đây thật giả chưa rõ ràng, - Tĩnh Tu nói, - cho nên lưu lại để làm
chứng. Nay thật giả đã rõ ràng, không cần phải giữ lại chứng tích nữa.
Biện Công gật đầu khen phải. Rồi lệnh đem đồng nung chảy giao cho Tiền
cục đúc tiền, còn số vàng trong đó, trao trả cho Kỷ Diễn Tộ. Giải quyết
xong ông lên kiệu về dinh. Diễn Tộ tiến cúng số vàng ấy cho Tĩnh Tu, Tĩnh
Tu cảm ơn chối từ:
- Tôi xuất gia dùng vàng làm gì, ông hãy dùng số vàng này làm việc từ
thiện, tốt hơn là cho lão tăng này. Phàm là Phật tâm đâu cũng có, nhưng
hình hài Phật thì không thể rõ được chỉ vì ông đúc tượng bằng vàng nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.