ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 360

Gió lặng mới hay ve rộn tiếng,
Đèn tàn thời thấy nguyệt nhòm song.

Lúc ấy không cho Nghênh Nhi quyết định, gả luôn cho một người. Người
này họ Vương tên Hưng, biệt hiệu là Vương Tửu Tửu, vừa nát rượu lại mê
cờ bạc. Nghênh Nhi lấy chồng chưa được ba tháng, có bao nhiêu tiền mang
về đã tiêu hết sạch. Thằng cha nọ uống say thế về nhà chửi bới:
- Đồ hèn mọn đáng đònkia! Thấy tao khổ như thế này, sao không đến hỏi
vay chủ mày cho tao dăm ba trăm tiền làm vốn?
Nghênh Nhi không chịu được chửi mắng, vắt váy lên giắt vào cạp rồi đi
thẳng đến nhà áp ty Tôn Bé. Vợ áp ty thấy thế hỏi:
- Nghênh Nhi, con đã lấy chồng rồi còn đến đây làm gì?
Nghênh Nhi nói:
- Thưa bà, thực con không dám giấu. Con lấy người ấy không tốt lành gì,
vừa nghiện rượu lại vừa đánh bạc. Nay chưa đầy ba tháng, con có ít tiền thì
chồng con đã tiêu hết sạch. Chẳng còn cách nào khác, con nói với bà xin bà
cho vay năm ba trăm tiền để làm lộ phí.
Vợ áp ty nói:
- Nghênh Nhi, con lấy chồng không tốt là việc của con. Nay ta cho con vài
lạng bạc, về sau đừng có mà đến nữa đấy!
Nghênh Nhi nhận lấy bạc, tạ ơn bà chủ rồi về nhà. Nào ngờ chưa được bốn
năm ngày lại tiêu hết sạch. Hôm ấy, trời đã tối Vương Hưng uống rượu say
mèm, bước vào thấy Nghênh Nhi liền mắng:
- Đồ hèn mọn đáng đòn kia! Mày thấy tao khổ như thế này, sao không đến
nói với chủ mày lần nữa?
Nghênh Nhi đáp:
- Lần trước tôi đi vay được một vài lạng bạc đã phải nghe không biết bao
nhiêu câu, lần này làm sao tôi còn đến được nữa?
Vương Hưng chửi:
- Đồ hèn mọn đáng đánh kia, mày mà không đi thì tao bẻ gãy chân mày!
Nghênh Nhi không chịu được chửi mắng đành ngay đêm ấy đến nhà áp ty

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.