ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 433

đảng đều khép vào tội phản nghịch. Vụ án ấy mới sáng tỏ. Đô Ngự sử Bàng
Thượng Bằng dâng sớ tâu rằng:
"Vũ Định hầu cùng với đại thần Trương Thông, Quế Ngạc bao che cho
Phúc Đạt, vụ án đã giết hại hơn bốn mươi viên quan, nỗi hiểm họa ấy của
quan lại không vụ nào lớn hơn vụ này. Nay ba vị quan tuy đã chết, cần phải
khôi phục lại chức tước để làm gương cho đời sau. Những vị quan đã bị
giết oan, nên đặc cách khen thưởng để biểu dương chí khí các bậc trung
thần".

Triều đình hoàn toàn nghe theo lời tấu trình trên đây, cho triệu hồi Mã Lục
về kinh, khôi phục lại chức Ngự sử, số còn lại thăng quan, ban tặng tước vị.
Tới nay trên sử sách nhà Minh vẫn còn ghi lại tiếng thơm, còn bọn gian
thần để lại tiếng xấu cho muôn đời. Đây chẳng phải là do trời báo ứng sao!
Mọi người đều sung sướng hả hê. Người đời sau bàn về việc này, đểu cho
rằng lúc đầu Quách Huân quan hệ với Phúc Đạt, chỉ vì tham của hối lộ, vốn
chỉ biết là Trương Dần chứ không biết hắn là Phúc Đạt. Đến khi sự việc đã
bại lộ mà còn đi nói cho hắn thì Quách Huân đáng phải chịu tội. Chỉ nói về
thư riêng của Quách Huân xin cho hắn cũng đủ để khép tội rồi. Song mọi
người muốn ghép hắn vào tội phản nghịch, đã xử phạt nặng dẫn đến gây ra
đại họa, trên thì làm tổn hại đến nguyên khí quốc gia, dưới thì làm nhục
thân thế của cha mẹ để lại, các bậc quân tử cũng không thể không nhận
thấy sai sót của mình. Kẻ bàn luận này cũng không phải cho rằng người đời
a dua, bợ đỡ người khác, không theo con đường ngay thẳng. Tóm lại, hỏi
tội kẻ sai phạm cũng phải có lòng khoan thứ, không hẳn cứ khăng khăng
theo ý mình mà đây người ta vào chỗ chết, đó là đạo lí minh triết bảo thân,
các bậc sĩ đại phu không thể không xem xét tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.