ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 472

không khai thực. Quan huyện nổi giận quát:
- Kẹp nó cho ta.
Lính hầu đem kẹp tới kẹp chặt. Tĩnh Tu quen ăn trắng mặc trơn, chịu đau
sao được, thị kêu như lợn chọc tiết, mồ hôi trên chiếc đầu trọc túa ra như
mưa, đái cả ra quần, buộc phải kêu lên:
- Con xin khai!
Thế rồi Tĩnh Tu khai hết, từ việc Khắc Xương muốn lấy Kim Thư, nghĩ kế
thế nào, rồi việc sai Tĩnh Tu lừa dối, và hắn đã đóng cửa hành dâm ra sao...
Quan huyện hỏi:
- Bọn ni cô các người có gian dâm với Khắc Xương không?
- Không ạ! - Tĩnh Tu đáp.
Quan huyện bảo người kẹp tiếp. Tĩnh Tu cuống lên, vội nói:
- Có ạ! Có ạ! Quả thực chúng con quan hệ với nhau từ lâu rồi.
Thấy bọn ni cô đã cung khai, quan huyện bảo thôi không kẹp nữa. Sau đó
gọi Cố Khắc Xương lên hỏi, quan huyện giận dữ quát:
- Ngươi là đứa đáng chết, đất nước thanh bình mà lại dám hoành hành
ngang ngược, quả là ngươi đã coi trời bằng vung. Nay bản huyện sẽ tặng
ngươi chiếc kẹp.
Rồi ông bảo với lính hầu:
- Kẹp hắn lại cho ta!
Hằng ngày bọn lính hầu thường thân thiết với Khắc Xương, thấy quan
huyện nổi giận, bọn họ không dám nương nhẹ, đành phải lôi hắn ngã sấp,
ngã dụi rồi lấy kẹp kẹp. Quan huyện ngồi trên quát:
- Phải kẹp thật đau!
Khắc Xương vốn là một tên quen thói ăn chơi, chưa từng nếm mùi đau đớn,
nay bị cực hình, hắn hồn xiêu phách lạc, ngất lịm đi. Lính lệ hắt nước lạnh
hắn mới tỉnh dậy. Tri huyện hỏi:
- Ngươi đã bày mưu cưỡng dâm, còn biện bạch gì nữa.
- Con không dám biện bạch. Song con chỉ trót dại chòng ghẹo thôi, quả
thực con chưa hại cô ấy, xin ngài tha tội!
- Tuy chưa hành dâm, nhưng sự thực là đã cưỡng ép cô ấy. - Quan huyện
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.