ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 475

cũng nghỉ tại đây để tiện bàn việc cơ mật. Vương Tam Thiên thấy công tử
có tài năng và rất thận trọng chu đáo, bởi thế tất cả những nhiệm vụ quan
trọng về quân sự và mọi kế hoạch, công tử đều được tham dự bàn bạc, và
đã đưa ra những ý kiến rất xác đáng.
Một hôm hội thao quân lính, Vương Tuần phủ lệnh cho công tử tới bãi tập
thao diễn trước quân sĩ, rồi ông cười hỏi Tăng công tử rằng:
- Võ nghệ của cháu chắc là phải cao cường lắm?
- Cháu cũng biết đôi chút, xin mong bác dạy bảo.
- Chính ta đang cần thỉnh giáo. - Vương Tuần phủ đáp.
Công tử nhảy phóc lên lưng ngựa, phi quanh bãi tập, bắn trăm phát trúng cả
trăm. Sau đó công tử ngồi trên mình ngựa múa đại đao, ngựa phi vòng
quanh, rẽ phải rẽ trái, người xem hai bên chỉ thấy một vầng ánh sáng che
kín người ngựa, khiến mọi người hoa cả mắt, ai ai cũng phải trầm trồ thán
phục. Vương Tuần phủ rất mừng, cùng công tử trở về nha môn, hỏi công tử
rằng:
- Cháu thấy quân sĩ thế nào?
- Dàn trận tuy tề chỉnh, nhưng quân luyện chưa thuần thục. - Công tử nói. -
Người xưa có nói: "Quân không cần nhiều, mà cần tinh". Thàrằng hãy
tuyển chọn người tinh nhuệ thành lập riêng ra một đội, ngày đêm luyện tập,
trọng thưởng quân sĩ cùng chia ngọt sẻ bùi, thì khi lâm trận họ sẽ anh dũng
xông lên. Một địch mười, thì trăm trận trăm thắng.
Vương Tuần phủ thấy công tử bàn rất chí lí, bèn nói:
- Muốn nhờ công tử làm chức giám kỉ, hiện có tờ trát lưu không, điền họ
tên công tử vào, lúc đó công tử có thể ra lệnh cho ba quân.
- Xin tuân lệnh tuần phủ, - công tử đáp, - cháu xin hết sức cố gắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.