ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 605

mực ấy đã rơi xuống. Bao Công bảo hắn kí vào bản lời khai, rồi cùm tay,
tống hắn vào nhà giam. Thẩm Thanh vô cớ chịu oan, Bao Công thưởng
mười lạng bạc, rồi cho về.
Vừa định kết thúc phiên xét xử, bỗng nghe thấy tiếng trống kêu oan. Bao
Công lập tức cho phép vào. Thấy hai người từ cửa ngách bước tới. Một
người trạc hai mươi tuổi, một người khoảng trên dưới bốn mươi, cả hai đều
quỳ trước công đường. Người trẻ tuổi nói:
- Con tên là Khuông Tất Chính, có người chú mở cửa hàng bán vải đoạn,
tên là Khuông Tất Hưu. Vì chú con có một tua quạt bằng san hô nặng một
lạng tám, mất ba năm nay chưa tìm thấy. Không ngờ hôm nay lại thấy
người này đeo vật ấy bên hông. Sợ rằng mình nhận lầm, con định mượn để
xem xem. Ai ngờ người ấy không cho xem, mà còn chửi là con vu cho ông
ấy, rồi ông ấy giữ chặt con lại. Xin ngài phán xét.
Người ấy nói:
- Con là người Giang Tô, tên là Lã Bội. Hôm nay tại chỗ đường hẹp con
gặp anh này, anh ta ngăn con lại, cứ khăng khăng nói rằng chiếc tua san hô
con đeo bên hông là của anh ấy. Giữa thanh thiên bạch nhật mà dám đón
đường ăn cướp, anh này quả thực là một kẻ xấu. Cầu mong ngài phán xét.
Nghe xong, Bao Công cầm lấy chiếc tua san hô xem, thấy quả đúng như
thế, nó mầu hồng nhạt bóng loáng, đẹp tuyệt vời. Bao Công hỏi Khuông
Tất Chính:
- Ngươi vừa nói chiếc tua này nặng bao nhiêu?
- Thưa ngài, nặng hai lạng tám. - Khuông Tất Chính nói. - Nếu không đúng,
và không giống hệt nhau, thì con không dám đổ cho ông ấy.
- Ngươi có biết chiếc tua này nặng bao nhiêu không? - Bao Công hỏi Lã
Bội.
- Chiếc tua này là bạn con cho. - Lã Bội trả lời. - Con không biết nó nặng
bao nhiêu lạng.
Bao Công quay lại gọi Bao Hưng lấy cân tiểu li cân. Quả nhiên nặng đúng
một lạng tám.
Bao Công nói với Lã Bội:
- Nếu theo trọng lượng, thì anh ta nói không sai, theo lí mà nói, chiếc tua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.