ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 61

sạch. Chiếc mũ này do chính con mua.
Quan huyện hỏi, hiện thiếc mũ ấy đâu. Lão Bình lấy trong tay áo ra đệ lên
quan. Quan huyện xem xong kinh ngạc nói:
- Từ khi tôi làm quan đến giờ, chưa từng thấy chiếc mũ nào như thế. Đây là
một thứ cực kì xa xỉ.
Quan huyện cũng thèm muốn chiếc mũ ấy, bèn nói:
- Ăn cắp là trọng tội, đơn kêu mất cắp không phải chỉ một thứ. Nếu vụ này
điều tra ra sự thực, thì các vụ khác cũng đúng là ngươi lấy. Anh có nhớ
chiếc mũ này có đặc điểm gì không?
- Toàn là màu trắng. - Lão Bình nói. - Không lẫn một loại lông nào. Bên
trong có lần vải lĩnh hoa trắng, chỗ che-tai bên trái có dính một vết máu, đó
là do tai con bị xước gây ra.
- Dấu vết ấy ai cũng nhìn thấy, - Tuyên Anh nói, - ai chả nói được! Mũ của
con đánh dấu vào một chỗ kín, đó là một dấu hình vuông, nét chữ mầu đỏ,
ghi là "Tuyên Anh chi ấn" ở phía trong vải lĩnh, chỗ giáp lai, xé đường chỉ
ra thì sẽ thấy.
Quan huyện sai người xé đường chỉ ra, quả đúng như thế. Quan huyện kêu
to:
- Đúng rồi! Đúng rồi! Đúng là có một dấu tên hình vuông, ghi là "Tuyên
Anh chi ấn".
Lão Bình cứng họng, không sao nói được, đành chờ phúc thẩm. Đúng là:

Dân chúng đáng phải khổ
Có quan chẳng có ngày.

Quan Kính là quan sát viện, người Triết Giang, hiệu là Thiết Sơn. Ông là
người nghiêm minh chính trực và tài giỏi. Đúng vào hôm xét xử vụ kiện
Bình Tất Dụng, thì hôm đó Quan Kính tới theo dõi. Khi xét hỏi việc này,
ông nhìn kĩ thần thái của hai người. Thấy lời lẽ của lão Bình không giống
giọng nói của trộm cướp, lẽ nào chính hắn đi ăn trộm, lại công khai đội
chiếc mũ mình đã ăn trộm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.