ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 614

Hồ Đầu Nhi đang bàn tán cười nói về chuyện này, bỗng nghe thấy ông già
lại tới, vội chạy ra lôi ông lại. Lão Trương đã định sẵn, bèn ngồi lì xuống
đất kêu oan. Bao Công nghe thấy, bảo giải ông vào, hỏi:
- Vì sao ông còn vào đây? Ông không sợ đánh ư?
- Vừa rồi trở ra, con lại hỏi Chậu Đen, - lão Trương cúi đầu nói, - nó nói
rằng người nó trần truồng, không dám gặp ngài. Xin ngài cho nó một bộ
quần áo che thân, nó mới dám vào.
Thấy thế Bao Công bảo Bao Hưng lấy cho nó bộ quần áo. Bao Hưng lấy
một chiếc áo dài, đưa cho lão Trương. Lão Trương cầm áo đi ra. Người gác
cổng nói:
- Hãy dìu ông ấy, thấy ông ấy đi tập tễnh.
Lão Trương bọc lấy chiếc chậu, ôm lên lo lắng bảo:
- Chậu Đen, theo ta.
Nghe thấy tiếng đáp lại:
- Vâng, bác đi, cháu ở đây.
Lão Trương nghe thấy tiếng trả lời, lúc ấy mới yên tâm, luôn miệng bảo nó
vào.
Tới công đường, lão Trương để chiếc chậu ở giữa còn mình quỳ sang một
bên. Bao Công lại bảo mọi người lắng tai nghe. Mọi người đáp:
- Vâng ạ?
Đó là do lệnh trên sai khiến, chứ không phải do mình. Có người cho rằng
ông già mắc bệnh điên; có người cho rằng Bao Công dễ tính, cũng có người
cười thầm. Ngay cả Bao Hưng cũng bất giác cười thầm cho là: "Hôm nay
Bao Công bị gã điên làm phiền". Bao Công ngồi bên trên quát:
- Chậu Đen!
Không ngờ chiếc chậu bọc trong áo thưa:
- Dạ, thưa ngài!
Mọi người thấy rất lạ. Thấy Chậu Đen thưa, lão Trương bỗng nhảy lên suýt
nữa đâm sầm vào bàn Bao Công. Mọi người quát lên, ông mới quỳ xuống.
Bao Công hỏi kĩ lão Trương. Hình như lão Trương đã thuộc, nói thao thao
bất tuyệt rất rõ ràng: họ tên là gì, nhà ở đâu, có những ai, làm gì, vì sao bị
giết, kẻ nào giết... Những người xung quanh, ai ai cũng thương xót. Nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.