ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 625

giết người.
- Ai nghe mày, cứ trói lại đã rồi hãy hay.
Thếrồi Triệu Hổ lấy dải lụa trắng trói lại. Sợ hắn kêu lại xé lụa nhét chặt
vào mồm, rồi nói:
- Mày hãy ở đây, ta đi một lát sẽ tới.

Triệu Hổ theo đống củi nhảy ra ngoài, chẳng để ý gì đến bị gậy và đôi giày
rách, cứ chân đất, chạy như bay về thẳng công đường.

Lúc ấy trời vừa canh một, thằng nhỏ đang đứng đó chờ. Hình như ngài
Triệu Hổ, song lại nghe thấy tiếng bước chân chạy uỳnh uỵch, bèn vội ra
đón, nói:
- Việc ấy ngài làm thế nào rồi?
- Chú nhỏ, ta rất thú vị. - Triệu Hổ nói.

Vừa nói, vừa chạy như bay vào công đường. Thằng nhỏ thấy thế rối rít
chạy theo. Ai ngờ, vì có quan Khâm sai, nên các cửa công đường đều đóng,
canh gác rất nghiêm ngặt. Bỗng thấy có một người ăn mày xồng xộc chạy
vào, họ vội ngăn lại, nói:
- Ngươi có biết đây là đâu không, mà dám liều lĩnh như thế.
Chưa nói hết thì đã thấy Triệu Hổ dùng tay gạt họ ngã bổ chửng xuống đất.
Triệu Hổ vào rồi. Mọi người mới gào ầm lên, thấy thằng nhỏ của Triệu Hổ
chạy vào nói:
- Đừng kêu nữa, ngài Triệu Hổ đấy!
Mọi người nghe thấy sũng sờ không biết vì sao.
Triệu Hổ chạy vào, gặp ngay Bao Hưng liền kéo tay nói:
- Đến đúng lúc quá.
Bao Hưng giật mình vội hỏi:
- Ngươi là ai?
Thằng nhỏ chạy tới nói:
- Triệu Hổ đấy.
Trong đêm tối, Bao Hưng nhìn không rõ, chỉ nghe thấy Triệu Hổ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.