ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 701

giày. Sai nha lôi người ấy vào công đường. Quan nhìn thấy chiếc giày
người ấy đang đi, giống với chiếc giày chó sói ngoạm tới, bèn hỏi ngay họ
tên. Người ấy nói:
- Con là Chu Vũ, sống ở phố Nam thành này. Hôm nay nghe thấy thẩm vấn
sói, ai ngờ bị mọi người chen lấn, giẫm phải chân rơi mất một chiếc giày.
- Ngươi giết Sử Chính Cương, vứt xác ở đâu? - Quan hỏi. - Hãy khai mau!
- Con an phận thủ thường, - Chu Vũ nói. - Chưa từng làm điều gì sai trái.
Cũng chẳng biết Chính Cương là người thế nào. Con không giết người, thì
đâu dám khai bừa.
- Thằng chó má này, to gan thật. - Quan nói. - Rõ ràng là mày giết người
mà vẫn không nhận ư?
- Con không quen biết Sử Chính Cương thì sao con biết được xác người ấy.
Quan dựa vào đâu mà bảo con giết người.
- Chiếc giày của ngươi là chứng cứ. - Quan nói.
- Chiếc giày ấy bị người ta chen lấn làm rơi, sói ngoạm về, sao có thể là
chứng cứ được!
- Giày của bao nhiêu người nó không ngoạm, mà nó chỉ ngoạm lấy giày của
ngươi. Vậy không phải ngươi thì ai?
- Sói là loài vật ngu xuẩn, - Chu Vũ nói, - vì nó ngoạm giầy mà bảo là con
giết người, thì quả là oan con quá.
- Con sói này biết mời thầy thuốc, biết tạ ơn, - quan nói, thấy oan biết minh
oan. Nó có lương tâm hơn người, há rằng nó lại vô cớ ngoạm giày của
ngươi?
- Quả là con không giết người. - Chu Vũ nói. – Cớ sao ngài bỗng dưng đổ
oan cho người tốt?
Quan nổi giận quát:
- Thằng chó má này to gan thật, ta hỏi ngươi mà ngươi cứ cãi bướng, quân
bay đâu, hãy trói giật cánh khuỷu nó lại, đánh cho nó tám mươi gậy.
Đánh xong quan hỏi:
- Ngươi có khai không?
Chu Vũ vẫn không khai. Quan gọi:
- Đem kẹp ra đây, kẹp nó cho ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.