ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 86

về.

Sáng hôm sau, Vương thị gọi Triệu Tương dậy sớm, đến nhà Tưởng Vân
cảm ơn, mong anh ta lo công việc chu toàn. Sắp bước ra cổng thì Tưởng
Vân tới, Triệu Tương vội vàng mời vào nhà. Vương thị đích thân ra cảm
ơn. Tưởng Vân nói:
- Tối qua, tôi đã xem sổ nợ của Cố Kính, thấy còn thiếu tất cả là mười một
lạng bảy, làm sao người ta chịu xóa nợ nhiều như thế. Ít ra cũng phải trả
người ta một nửa thì mới xong. Còn Cố Kính và bọn đầy tớ kia cũng phải
lót tay một lạng. Chỉ sợ Triệu Tương một lúc lo ngay thì không kịp, phải cố
gắng mượn bạn bè được năm lạng. Chờ lát nữa tôi sẽ trực tiếp đến xin, nếu
ổn thỏa tôi sẽ về báo lại.

Nói xong định đứng dậy đi, Triệu Tương giữ lại nói:
- Cơm nước tôi đã chuẩn bị xong. Tuy không phải là mời anh, nhưng đây là
chút lòng thành thực của tôi, xin anh đừng từ chối.
- Quả đây là tấm lòng tốt của anh, tôi không dám chối từ. - Tưởng Vân nói.
- Nhưng thực tình, sáng nay tôi có hẹn, gặp người bạn thân. Hãy chờ tôi
giải quyết ổn thỏa mọi công việc, khi ấy chúng ta ăn uống cũng không
muộn.
Rồi Tưởng Vân vội vàng vào thành. Vương thị nói với con:
- Tưởng Vân tốt như thế, ngay cả anh em ruột cũng chẳng bằng. Anh ấy đã
không chịu ăn, thì phải mua ít hoa quả tối nay mời anh ấy đến làm lễ kết
nghĩa anh em, đi lại với nhau, nhờ anh ấy giúp đỡ.
- Mẹ không nói con cũng đã nghĩ rồi. - Triệu Tương gật đầu nói.
Thế rồi anh mang tiền đi mua gà, cá tôm và một ít hoa quả tươi. Phùng thị
xuống bếp chuẩn bị cơm nước, Vương thị hâm rượu.
Đang lúc bận rộn chuẩn bị, bỗng thấy tiếng kẹt cửa. Triệu Tương vén rèm
nhìn ra, thấy Tưởng Vân mặt mày hớn hở bước vào nhà khách. Triệu
Tương hỏi ngay:
- Việc tôi nhờ anh đã giải quyết ổn thỏa chưa?
- Tôi đến nhà, - Tưởng Vân nói, - đã thấy bạn tôi chờ ở Đó. Chúng tôi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.