ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 996

Cao thị rất mừng, bèn vào gian nhà cất rượu gọi Hồng Tam tới. Hồng Tam
ra vườn sau, thấy xác Tiểu Nhị, nói:
- Trừ khử được tai họa này thì tốt quá. Nếu còn để nó ở nhà này ông nhà
mà về thì mất mặt.
- Nhân lúc trời chưa sáng, - Chu thị nói, - hãy mang chiếc xác này đưa ra
sông Tân Kiều, buộc hòn đá to vào và vứt xuống sông. Sáng mai nếu có ai
hỏi thì cứ nói là đêm qua Tiểu Nhị đã lấy trộm đồ trang sức rồi trốn đi. Nhà
nó lại không có người đến tìm thế là tai họa không còn nữa.

Hồng Tam mang chiếc xác đi, Đại Nương soi đèn đưa ra khỏi cửa. Lúc ấy
đã vào canh năm, Hồng Tam tới bờ sông, lấy một hòn đá to buộc vào xác
chết vứt xuống sông, rồi đẩy ra tận giữa dòng. Sông này chỉ sâu hơn một
trượng, chiếc xác chìm xuống đáy, chắc rằng sẽ vĩnh viễn không còn tông
tích. Hồng Tam trở về, khe khẽ đóng cổng. Đại Nương và Chu thị vào
buồng ngủ.

Cao thị tuy tự cho mình là trong sạch, nhưng thiếu chút thông minh, làm
hỏng việc này. Nếu như đã biết được việc gian dâm, thì chỉ cần đuổi Tiểu
Nhị đi là xong chuyện. Song nay lại thắt cổ Tiểu Nhị chết, sau này bị người
ta cáo giác nên đã chết trong ngục, tan cửa nát nhà.

Hồng Tam ngủ tới sáng, dậy cất rượu. Đại Nương vẫn đứng trước quầy
hàng bán rượu như mọi ngày. Ngọc Tú không thấy Tiểu Nhị, cũng không
dám hỏi. Chu thị giả vờ nói:
- Thằng Tiểu Nhị là một đứa quá tồi tệ, đêm qua nó đã lấy trộm đồ trang
sức rồi trốn đi.
Ngọc Tú ở trong phòng cũng chẳng hỏi gì thêm. Những người hàng xóm
cũng chẳng để ý gì đến Tiểu Nhị có còn ở nhà Đại Nương hay không.
Từ hôm sát hại Tiểu Nhị, Cao thị cứ giật mình thon thót, lúc nào cũng lo
lắng buồn rầu, chỉ sợ người ngoài phát hiện ra. Đúng là.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.