ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1108

Đến bên cửa, Triệu Tử Nguyên nhìn quanh không thấy phục binh liền

hô:

- Viên huynh liệng nửa thanh kiếm gẫy đi, rồi chúng ta đi.
Viên Thiên Phong nghe lời liệng kiếm. Triệu Tử Nguyên thả Mạch Anh

xuống. Mạch Cấn ngó thấy rõ, khác nào trút được phiến đá nặng ngàn cân.

Hai người đi theo đường vòng quanh thấy binh lính qua lại tuần tiễu

không ngớt. Bầu không khí cực kỳ khẩn trương.

Viên Thiên Phong mày nói:
- Triệu huynh! Chúng ta theo đường hẻm mà đi hay hơn.
Triệu Tử Nguyên đáp:
- Tại hạ cũng nghĩ thế.
Hai người đi quanh co đến cổng thành thấy nơi đây đã tăng thêm tám tên

lính. Bọn binh lính thấy người khả nghi thường hay khám xét.

Triệu Tử Nguyên đưa mắt nhìn Viên Thiên Phong. Hai người hiên ngang

đi ra, không bị ngăn trở chi hết.

Đi được một đoạn đường, Viên Thiên Phong cất tiếng hỏi:
- Chẳng lẽ Triệu huynh không nghĩ gì đến chất độc trong thân thể?
Triệu Tử Nguyên thở dài đáp:
- Tử sinh hữu mệnh, phú quí tại thiên. Bây giờ tại hạ chỉ lo việc đưa tin

tức ra ngoài, còn chất độc trong mình...

Đột nhiên chàng dừng lại. Viên Thiên Phong lấy làm kỳ hỏi:
- Sao Triệu huynh không nói nữa đi?
Triệu Tử Nguyên đột nhiên hỏi:
- Phải chăng Viên huynh trúng chất độc Mã lan?
Viên Thiên Phong đáp:
- Dĩ nhiên là chất độc đó.
Triệu Tử Nguyên la thất thanh:
- Suýt nữa tại hạ quên mất.
Chàng vội lấy ba viên thuốc trong mình ra. Ba viên thuốc này của Yến

Lăng Thanh đã cho chàng, vì nàng chưa biết chất độc trong mình Triệu Tử
Nguyên đã được giải trừ. Triệu Tử Nguyên cũng không nói ra cứ cất thuốc
trong mình. Chàng nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.