ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1322

Thanh Liên đằng hắng ngắt lời:
- Tôn giả ở ngoài biên di, kiến văn còn ít nên không hiểu môn “Hư Vô

Phiêu Diêu” của Đông Hậu là môn tuyệt học tối cao hiện nay có thể hại
người ở chỗ vô hình. Tiện thiếp vừa rồi lại sử cả “Vô Ảnh Độc” nữa nên
Tôn giả không cảm thấy gì hết.

Liêu Vô Ma là tay tổ dùng độc, biết rõ chất độc “Vô Ảnh” là vua trong

các chất độc. Cả đến hắn hiệu xưng Ngũ Độc Tôn Giả vị tất đã hiểu. Hắn
nghe Thanh Liên nói vậy, bất giác tái mặt, vội ngồi xuống nuốt luôn ba viên
thuốc giải.

Thanh Liên cười nói:
- Chẳng ích gì đâu. Thuốc giải của Tôn giả ở Miêu Cương không thể trừ

được chất độc này.

Chỉ trong khoảnh khắc, trên đầu Liêu Vô Ma mồ hôi nhỏ giọt.
Võ Khiếu Thu ngấm ngầm lấy làm kỳ, khẽ hỏi Tần Chấn Tùng:
- Liêu huynh trúng độc thật ư?
Tần Chấn Tùng khẽ đáp:
- Vãn bối cũng không nhìn ra. Nhưng “Hư Vô Phiêu Diêu” là môn tuyệt

độc của Đông cung, phóng ra không một tiếng động, hại người trong cõi vô
hình...

Võ Khiếu Thu nói:
- Xem chừng Liêu huynh quả nhiên trúng độc rồi.
Tần Chấn Tùng đáp:
- Kiểu này thì Tôn giả dường như trúng độc rất nặng.
Liêu Vô Ma là người rợ Miêu. Người Miêu vốn tính thẳng như ruột

ngựa. Sự thực hắn không thấy cảm giác trúng độc, vì hắn hiểu chất độc
càng lợi hại càng không phát ra trạng thái gì khác lạ. Hắn đã uống liền ba
thứ thuốc giải mà tình hình vẫn vậy, liền biết là trúng độc rất nặng.

Võ Khiếu Thu hỏi:
- Liêu huynh cảm thấy thế nào?
Liêu Vô Ma đáp:
- Khó nói, khó nói lắm...
Võ Khiếu Thu hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.