ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1350

- Ngươi không đáng hỏi.
Triệu Tử Nguyên thản nhiên nói:
- Các vị không nói, tại hạ cũng biết. Trong bọn các vị có lẫn cả người Di

Địch mà hòng bịt mắt được Triệu mỗ ư?

Cả sáu tên nghe nói, sắc mặt biến thành lợt lạt.
Lúc này, họ Hà và họ Ngô nhìn chàng bằng cặp mắt cảm kích.
Triệu Tử Nguyên nhìn hương thân họ Hà nói:
- Chào Hà tiên sinh.
Lão họ Hà đáp:
- Chào khách quan. Vừa rồi nhờ ơn cứu mạng, Hà mỗ không biết lấy gì

cảm tạ.

Triệu Tử Nguyên cười hỏi:
- Một cái cất tay có gì mà cảm tạ. Tại hạ muốn thỉnh giáo Hà tiên sinh...
Bọn họ tới đây định mua bao nhiêu ngựa?
Họ Hà đáp:
- Một trăm năm mươi sáu con.
Triệu Tử Nguyên hỏi:
- Theo giá thì mỗi con bán được bao nhiêu?
Họ Hà đáp:
- Đại khái bốn, năm lạng một con.
Triệu Tử Nguyên hỏi:
- Bọn họ đưa ra bao nhiêu?
Họ Hà đáp:
- Chỉ có một lạng.
Triệu Tử Nguyên cười ha hả nói:
- Vốn của người ta đã năm lạng mà các vị chỉ trả có một lạng thì ra chớp

mắt đã được lời số tiền năm, sáu trăm lạng. Cái đó còn chưa đáng kể.
Người ta không bán, các vị cưỡng bách người ta bán cho thì ra các vị khinh
mạn Trung Nguyên không có người hay sao?

Câu nói “Trung Nguyên không người” khác nào sét nổ giữa trời xanh

làm mọi người ù tai.

Lão họ Hà đảo mắt hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.