ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1349

- Giỏi lắm! Để tại hạ cho lão coi cũng thế.
Hắn giơ tay lên một cái vung đao phóng tới. Hắn ra tay mau lẹ lại bất

ngờ.

Coi chừng họ Hà và họ Ngô đều không biết võ công, hai lão bật tiếng la

hoảng, sắc mặt tái mét.

Tưởng chừng chiêu đao này sẽ xuyên thủng ngực, đột nhiên nghe đánh

“vèo” một tiếng. Tiếp theo là một tiếng “choảng” vang lên. Hán tử mặt
xanh cảm thấy cánh tay tê rần, suýt nữa rớt đao. Hắn kinh hãi lùi lại. Cặp
mắt lấp loáng nhìn Triệu Tử Nguyên, hắn lạnh lùng hỏi:

- Giỏi quá! Phải chăng các hạ nhúng tay vào?
Triệu Tử Nguyên chỉ còn một chiếc đũa mỉm cười đáp:
- Huynh đài lầm rồi! Tại hạ chỉ nhúng đũa chứ không nhúng tay.
Câu nói trào phúng mà hán tử mặt xanh nghe không ra. Hắn đằng hắng

một tiếng rồi cùng năm đồng bọn lướt tới.

Triệu Tử Nguyên vẫn thản nhiên như không, nâng chung rượu trước mặt

lên uống một hơi hết sạch.

Hán tử mặt xanh cười khanh khách nói:
- Công lực của các hạ hay lắm!
Triệu Tử Nguyên không lý gì đến hắn.
Một tên khác tức giận hỏi:
- Con mẹ nó! Ngươi không biết nói ư?
Triệu Tử Nguyên lạnh lùng hỏi:
- Phải chăng các vị từ kinh thành tới đây?
Thái độ của chàng rất lạnh lẽo khiến bọn kia càng căm phận.
Một tên khác cười khẩy nói:
- Phải thì làm sao?
Triệu Tử Nguyên đáp:
- Phải thì hay lắm. Xin hỏi các vị ở dưới trướng ai?
Sáu người kia đều kinh hãi vì Triệu Tử Nguyên hỏi câu này tựa hồ chàng

quen thuộc hết tình hình trong kinh. Bọn chúng mà nói trật một câu là lập
tức cáo già bị lòi đuôi. Cả năm đều chú ý nhìn hán tử mặt xanh. Hán tử mặt
xanh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.