ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1347

- Được rồi! Có rau đậu gì lấy ra nhắm cũng được.
Tiểu nhị gật đầu. Gã cũng chẳng buồn hỏi Triệu Tử Nguyên muốn uống

rượu gì, trở gót đi ngay. Sau một lúc, tiểu nhị bưng mâm ra, quả nhiên có
một đĩa đầu heo và một ít đậu hủ.

Triệu Tử Nguyên cũng không nói gì, chàng hỏi:
- Điếm gia! Trấn tập này kêu bằng gì?
Tiểu nhị lạnh lùng đáp:
- Mã Trấn.
Triệu Tử Nguyên nói:
- Thảo nào sản xuất ngựa nhiều thế.
Tiểu nhị cười gượng một tiếng rồi trở gót đi ngay.
Triệu Tử Nguyên ngấm ngầm hồi hộp. Chàng rót một chung rượu, thủng

thẳng ngồi uống. Lát sau thấy hai người hương thân đi tới. Hai người này
một mập, một gầy, khoảng năm mươi tuổi, đi thẳng tới chỗ năm sáu người
kia. Một người lạnh lùng hỏi:

- Sự tình ra sao?
Lão hương thân người cao cười đáp:
- Quân gia! Tệ trấn có bao nhiêu ngựa đưa ra hết rồi, không còn nữa.
Triệu Tử Nguyên động tâm nghĩ thầm:
- “Lão gọi người kia là quân gia, mà sao bọn họ đều không mặc quân

phục? E bên trong có điều trá ngụy.”

Người kia hắng giọng hỏi tiếp:
- Mã Trấn mà chỉ có hơn trăm con ngựa thì ai tin được? Ngô hương thân,

chẳng lẽ lại muốn bọn ta sục sạo?

Ngô hương thân vội vàng đáp:
- Tiểu nhân không nói dối đâu. Quân gia có đi sục cũng uổng công mà

thôi.

Một người cất tiếng thóa mạ:
- Đồ khốn!
Hắn hất chung rượu vào mặt Ngô hương thân, Ngô hương thân biến sắc

mấy lần nhưng rồi cũng nhịn nhục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.