ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1345

dụng.

Giác Ngộ đại sư hỏi:
- Lão tăng phái mấy tên đệ tử đắc lực đi với Tô thí chủ nên chăng?
Triệu Chi Lan lắc đầu đáp:
- Nhiều người lại làm cho lỡ việc. Tử Nguyên là người cơ cảnh, tưởng

không đến nỗi rối loạn. Có điều tiện thiếp không yên tâm mà thôi.

Tô Kế Phi chắp tay từ biệt:
- Vậy tại hạ xin lên đường.
Triệu Chi Lan đáp:
- Đại thúc nên thận trọng, tiện thiếp sẽ đi theo tiếp ứng.
Tô Kế Phi băng mình xuống núi.
Triệu Chi Lan lại dặn Giác Ngộ đại sư:
- Đại sư cần phải để ý, vì Nhâm Hoài Trung đã nói sau mấy bữa “Thiên

Cương song sát” còn đến đây sinh sự. Đại sư chẳng thể không đề phòng.

Giác Ngộ đại sư thở dài nói:
- Thiếu Lâm Ngũ Lão vì càn rỡ mở sát giới mà phải suốt đời quay mặt

vào vách sám hối. Nhưng nay đại dịch ở trước mắt, phái Thiếu Lâm ở vào
tình trạng sinh tử tồn vong, lão tăng đành phá lệ mời Ngũ lão ra mới được.

Triệu Chi Lan nói:
- Đại sư nghĩ phải lắm. Không thế thì chẳng thể nào vãn hồi được. Tiện

thiếp còn có việc gấp, vậy xin cáo biệt.

Giác Ngộ đại sư biết bà đang lo nhiều việc nên không dám lưu lại, liền

đưa mắt tiễn bà lên kiệu ra đi.

Bóng tịch dương đã hạ về Tây, ánh vàng rực rỡ. Trời thu hiu hắt lá vàng

rơi.

Cái rét thấu xương tựa hồ bữa đông sơ.
Triệu Tử Nguyên đi thật lẹ, chàng giận mình không có ngựa cưỡi để về

ngay Thái Chiêu bảo.

Một hôm chàng đi tới một thị tập nhỏ bé, chỉ có mấy chục nóc nhà.

Chàng vào thị tập lúc lên đèn. Bức màn đêm rủ xuống. Chàng vừa bước
chân tới đầu đường đã cảm thấy tình hình khác lạ, vì thị tập nhỏ bé mà bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.