ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 169

Dưới ánh trăng lạnh lẽo, Triệu Tử Nguyên rảo bước tiếp tục tiến về phía

trước. Tòa cổ bảo đen sì ở phía xa xa tựa hồ dang tay ra để chờ đón chàng.

Triệu Tử Nguyên vượt qua hàng rào vừa bước chân lên sườn núi thì đột

nhiên có tiếng quát hỏi:

- Ai?
Triệu Tử Nguyên biết là mình đã đụng phải một trạm mai phục ở chung

quanh cổ bảo. Cặp lông mày của chàng dương lên, trước mắt có bóng
người thấp thoáng. Cách chừng năm bước về phía trước ba hán tử mặc võ
phục đứng thành chữ nhất, đồng thanh quát:

- Ai đó? Hãy dừng bước để trả lời!
Triệu Tử Nguyên hỏi lại:
- Phải chăng các vị là tráng đinh trong Thái Chiêu bảo?
Hán tử đứng giữa đáp:
- Phải rồi.
Triệu Tử Nguyên nói:
- Hay lắm! Tại hạ muốn vào quí bảo, vậy xin các vị dẫn đường.
Hán tử võ phục ngắm Triệu Tử Nguyên một lúc rồi cười lạt hỏi:
- Cổng bảo đóng rồi. Các hạ là ai?
Triệu Tử Nguyên ngần ngừ một chút, đáp:
- Nhờ các hạ thông báo với tiểu thư có Triệu Tử Nguyên cầu kiến.
Đại hán võ phục ngạc nhiên đáp:
- Có lý nào nửa đêm khách đến thăm thăm hỏi? Biết điều thì về đi!
Triệu Tử Nguyên chau mày nói:
- Tại hạ cần vào bảo có việc. Các hạ không chịu dẫn đường thì tại hạ chỉ

còn cách tự động tiến thẳng vào.

Hán tử võ phục mé hữu cười lạt hỏi:
- Ngươi định sấn vào ư?
Triệu Tử Nguyên không nói gì, lờ đi như không nghe tiếng.
Hán tử võ phục lại nói:
- Ta khuyên ngươi trở về. Nếu không thì hối không kịp.
Triệu Tử Nguyên cười lạt tiếp tục cất bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.