ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 181

- “Ta vào trong bảo này không phải chuyện dễ dàng, lại vì mục đích điều

tra vụ công án ngày trước thì khi nào vì một câu cảnh cáo đã bỏ ra đi?”

Bỗng chàng ngửng mặt lên ngẫu nhiên phát giác ra trên đầu dường như

có cặp mắt cú vọ đang chú ý nhìn chàng. Chàng không khỏi giật mình kinh
hãi.

Triệu Tử Nguyên giả vờ không trông thấy, hai tay chắp để sau lưng

chàng từ từ thả bước trong căn phòng. Đồng thời chàng để ý nhìn tường
vách chung quanh nhưng không phát giác ra một kẽ hở nào. Trong lòng
nghi hoặc, chàng lẩm bẩm:

- Hiển nhiên có người ẩn nấp trong bóng tối theo dõi cử động của ta,

nhưng ta nhìn không thấy một dấu vết gì. Căn phòng này chắc đã được kiến
trúc một cách kỳ dị.

Nghĩ tới đây, chàng cố ý tự nói một mình:
- Chạy suốt ngày mệt quá rồi, hãy nằm nghỉ một lúc đã.
Chàng phảng phất thấy trong bóng tối có ánh mắt sắc bén đang ngó mình

chằm chặp. Chàng đánh bạo bước lên giường nằm xuống, ngấm ngầm vận
động chân khí trong mình chuẩn bị đối phó với biến cố đột ngột có thể xảy
ra.

Qua khoảng thời gian chừng cháy tàn nén hương vẫn không có chuyện gì

khác lạ. Triệu Tử Nguyên còn cảm thấy một sự bất ngờ. Khi ngẩng đầu lên
coi thì cặp mắt trong bóng tối bây giờ đã biến mất. Chàng liền ngồi dậy
bước xuống đất.

Triệu Tử Nguyên rón rén bước tới bên cửa, toan mở cửa ra thì chợt nghe

tiếng bước chân trầm trọng từ trên hành lang mé nhà phía Đông vọng lại.

Tiếng bước chân mỗi lúc một gần, lại có tiếng người khẽ nói:
- Chương nhị ca! Chúng ta đi tuần khắp bốn mặt quá nửa đêm rồi mà

chẳng thấy khỉ khô gì hết. Chẳng lẽ chúng ta cứ tiếp tục lần mò suốt đêm?

Một thanh âm khác ấm ớ cất lên:
- Đừng có bẻm mép nữa! Chà chà! Bảo chúa đã nói ngươi không nghe

thấy hay sao?

Âm thanh trầm hỏi lại:
- Bảo chúa nói thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.