ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 22

Tạ Kim Ấn lạnh lùng đáp:
- Lời cô nương rất đúng với tính tình thông thường của con người. Đáng

tiếc là tại hạ chẳng để tâm vào việc thiên hạ. Vì thế mà mọi tình cảm của
con người là gì, nhân tình ra sao, tại hạ cũng không biết đến.

Triệu Nhị Liên nói:
- Ngươi đã không để tâm đến bất cứ việc gì trong thiên hạ thì thật là

người số một trên trần gian, chẳng ai giống ngươi được. Người đời thường
đồn đại những cao nhân võ lâm thường có tính tình khác biệt.

Tạ Kim Ấn đột nhiên tưởng chừng như bị ngọn trùy đập vào trái tim.

Hắn không tự chủ được bất giác lui lại một bước, biến sắc trầm giọng hỏi:

- Phải chăng cô nương... muốn nói về Linh Võ tứ tước, Yến Cung song

hậu và... Ma Vân Thủ? Cái đó chẳng qua chỉ là những câu giai thoại của kẻ
quê mùa nói cho vui mà thôi.

Triệu Nhị Liên cười lạt hỏi:
- Tuy là câu chuyện trong hang cùng ngõ hẻm, nhưng ai chứng minh

được những người đó thực tình không có ở trên nhân thế?

Tạ Kim Ấn giương mắt lên nhìn thị hồi lâu mới đáp:
- Đừng nói Tạ mỗ không tin tà thuyết. Dù những người đó có thực ở

nhân gian, Tạ mỗ cũng chẳng sợ gì...

Hắn chưa dứt lời đột nhiên khóe mắt nhìn thấy trên chiếc du thuyền có

một bóng đen nhảy vọt lên qua bờ bên kia. Hắn liền quát hỏi:

- Ai?
Đoạn hắn chí đầu ngón chân xuống cũng nhảy vọt đi nhón gót theo sau

bóng đen.

Triệu Nhị Liên nhìn bóng sau lưng Tạ Kim Ấn cho đến khi mất hút rồi

mới lộ vẻ xúc động, người run lên lẩm bẩm:

- Vạn nhất... vạn nhất mà trong mình ta lại có đứa con của Tạ Kim Ấn...
Khói nước mịt mờ. Ánh trăng tà chiếu xuống mặt hồ lăn tăn sóng gợn.
--------------------------------------------------------------------------------
Truyện còn có tên Kiếm Khí Thư Hương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.