ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 397

Bệnh Cái chống đỡ được hơn hai chục chiêu rồi chân tay luống cuống,

mình lâm vào tình trạng rất nguy hiểm. Trước cục diện này chẳng những
lão khó lòng đoạt lại ưu thế mà chỉ phòng thủ cũng đủ mệt rồi.

Võ công của Mã Ký kể ra rất bình thường, chẳng có chi kỳ tuyệt, nhưng

mụ đàn bà trong cỗ xe bồng bí mật chỉ điểm cho gã mà phát huy được môn
võ học thượng thặng đến chỗ ảo diệu, bức bách Bệnh Cái lâm vào tình
trạng chỉ phòng thủ cũng không xong.

Bệnh Cái sinh lòng úy kỵ người trong xe. Bây giờ trong lòng lão rất xao

xuyến, đoán rằng nếu mụ kia còn tiếp tục chỉ điểm cho Mã Ký thì chỉ trong
vòng một khắc lão sẽ thất bại.

Bỗng nữ nhân trong xe cất tiếng gọi:
- Mã Ký! Ngươi hãy dừng tay và lùi lại.
Mã Ký sửng sốt quay lại nhìn cỗ xe thì thấy vẫn buông rèm như cũ

chẳng có động tĩnh chi hết. Gã cho là mình nhãng tai không nghe được rõ.

Thanh âm người đàn bà lại vang lên:
- Ta đã hạ lệnh cho ngươi lùi lại. Ngươi muốn kháng cự chăng?
Lần này gã biết mình nghe đúng rồi, liền vung tay đánh dứ mấy chiêu rồi

tung mình nhảy ra ngoài vòng chiến. Gã lùi lại bên cỗ xe bồng khẽ hỏi:

- Thuộc hạ đang đấu đến chỗ hứng thú. Chỉ trong vòng mười chiêu nữa

là có thể đánh chết Bệnh Cái ngay đương trường. Vì lẽ gì Nhị chủ nhân lại
bức bách thuộc hạ bỏ mất cơ hội này?

Nữ nhân trong xe lạnh lùng đáp:
- Đừng hỏi nữa! Ta sẽ có chủ ý.
Rồi mụ lớn tiếng:
- Giang Đào! Ba mươi sáu đường trượng của ngươi đừng thi triển nữa.

Nếu ngươi còn tiếp tục sử dụng trượng pháp này thì dù ngươi không chết
cũng hợp với cái tên Bệnh Cái của ngươi, tức là ngươi phải mang bệnh suốt
đời.

Bệnh Cái hỏi:
- Đã vậy mà sao tôn giá lại kêu thủ hạ lùi bước?
Nữ nhân trong xe đáp:
- Hiện giờ ta chưa muốn hạ sát ngươi để ngươi đưa tin về...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.