ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 55

- “Ai vậy? Ai đã ngấm ngầm giúp ta...”
Chàng phóng tầm mắt nhìn ra bốn phía thì chỉ thấy bọn Ương Thần đứng

ở vành ngoài. Trong căn nhà gianh, lão già coi mộ vẻ mặt lầm lỳ, tay cầm
tấm khăn vải lau mặt bàn không ngớt.

Triệu Tử Nguyên chưa phát giác ra được hình tích gì khác lạ. Chàng

quay lại ngó Cố Thiên Võ và Yên Lăng Thanh thấy hai người trán toát mồ
hôi, cặp mắt vô thần, hiển nhiên không còn lực lượng để chống âm thanh
quái dị.

Triều Thiên Tôn Giả đứng ở vành ngoài trầm giọng ra lệnh:
- Phật lực vô biên! Đưa họ về Miếu Thiên Thần đi!
Bọn đồng nam đồng nữ lại vừa hát vừa đi vòng quanh. Khúc hát tiếng

Phạn vang lên, chúng xếp thành hàng đôi đi về phía Tây. Yên Lăng Thanh
và Cố Thiên Võ chẳng khác gì người bị ma làm, như tỉnh như mê, ríu ríu đi
theo bọn chúng...

Ương Thần chờ bọn đồng tử đi rồi, quay lại bảo Triều Thiên Tôn Giả:
- Bọn đồng tử đã huấn luyện rất tinh thâm. Nếu nhãn lực của lão phu

không lầm thì chúng đều là những người có tư chất đặc biệt.

Triều Thiên Tôn Giả đáp:
- Vì việc tìm kiếm bọn đồng tử này mà bần tăng phải chạy khắp hai vùng

Nam Bắc sông Đại Giang mất mấy năm trời...

Lão nói tới đây đột nhiên dừng lại vì thấy Triệu Tử Nguyên vẫn đứng

yên không đi theo bọn đồng tử. Triều Thiên Tôn Giả ngạc nhiên, liếc mắt
nhìn vào mặt chàng mấy lần rồi hỏi:

- Lạ quá! Phải chăng tiểu thí chủ ở chùa Thiếu Lâm tới đây?
Triệu Tử Nguyên lắc đầu.
Triều Thiên Tôn Giả lại hỏi:
- Tiểu thí chủ đã không phải là đệ tử phái Thiếu Lâm thì dĩ nhiên chưa

từng rèn luyện môn “Kim Cương tâm pháp”, mà sao lại giữ được tinh thần
sáng suốt trong trận “Mê Hồn đại pháp”?

Triệu Tử Nguyên vẫn lẳng lặng không nói gì.
Lúc này tiếng Phạn đã xa dần. Mười tên đồng tử dẫn Yên Lăng Thanh

cùng Cố Thiên Võ đi về phía tây, mất hút vào trong bóng đêm mờ mịt...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.