ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 588

- “Vừa rồi đã nghe rõ có tiếng phụ nữ, mà sao không thấy một bóng

người. Vậy thanh âm phụ nữ đó tất ở phía sau bức màn kia.”

Chàng muốn tiến lại vén màn lên coi, nhưng vừa đi được mấy bước,

Bạch bào nhân lạng người ngăn cản trước mặt chàng. Lão hùng hổ hỏi:

- Ngươi định làm gì vậy?
Triệu Tử Nguyên hỏi lại:
- Lão nhân gia biết rõ tiểu tử muốn vén rèm lên coi, tại sao lại cản trở?
Bạch bào nhân đáp:
- Ngươi đừng vén rèm lên là hơn.
Triệu Tử Nguyên sửng sốt hỏi:
- Phải chăng lão nhân gia đoán ra phía sau bức màn có vật gì cổ quái? Dù

thế mặc lòng, bức màn này chẳng sớm thì muộn cũng vén lên.

Bạch bào nhân ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:
- Thôi được! Lão phu vén lên cho. Hay hơn hết là ngươi hãy nhắm mắt

lại.

Lão lướt mình lên trước, thò tay vén màn thật nhanh.
Màn vén lên rồi, Triệu Tử Nguyên chẳng những không nhắm mắt mà còn

mở thật lớn để dòm vào. Thoạt tiên chàng ngó thấy một thiếu nữ rất xinh
đẹp mặc áo mỏng như cánh ve sầu nằm cuộn tho lo trong góc nhà. Trên
tường có treo một ngọn đèn dầu. Ánh lửa soi chỗ gần rõ như ban ngày.

Triệu Tử Nguyên buột miệng hỏi:
- Lý Cơ! Cô đấy ư?
Thiếu nữ từ từ quay đầu ra, giơ cánh tay trắng như ngọc lên vén mái tóc

đen láy, giương mắt nhìn Triệu Tử Nguyên mỉm cười.

Thật là một nụ cười tiêu hồn.
Triệu Tử Nguyên chưa kịp chú ý. Chàng mới phát giác thiếu nữ trước

mặt thân thể rất giống Lý Cơ ở Đông Sương tại Lưu Hương viện, nhưng
khuôn mặt và ngũ quan khác hẳn. Thiếu nữ này toàn thân mỹ diệu. Chỗ nào
trong người cũng như ẩn như hiện sau làn sa mỏng.

Mỹ nữ cất giọng yêu kiều hỏi:
- Phải chăng vừa rồi tướng công hô danh tự Lý Cơ? Tướng công nhận

được y thì nhất định đã qua Lưu Hương viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.