ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 915

Triệu Tử Nguyên nghe nói tới Thủy Bạc Lục Ốc liền phấn khởi tinh thần

đáp:

- Tiền bối đã nói vậy, tại hạ thử đi coi.
Chàng vừa dứt lời, bóng người thấp thoáng một cái rồi mất hút vào trong

bóng đêm.

Triệu Tử Nguyên đi rồi, Thái Ất Tước lẩm bẩm:
- Triệu Tử Nguyên hỡi Triệu Tử Nguyên! Đến bây giờ ngươi còn chưa

hiểu thân thế mình hay là ngươi giả vờ?

Canh khuya tịch mịch, khung cảnh nơi mồ hoang lại càng thê lương,

rùng rợn.

Triệu Tử Nguyên lướt về phía đông, quả nhiên phát giác ngoài khu phần

mộ là một rừng cây, ban đêm lại càng tối đen. Người chàng như con chim
khổng lồ vọt vào trong rừng. Trong rừng càng tối mò không sao nhận được
phương hướng.

Triệu Tử Nguyên hít một hơi chân khí hối hả chạy về phía trước. Cặp

mắt chàng thần quang như điện, nhìn cảnh vật xung quanh chỉ thấy lờ mờ.

Sau một lúc chàng xuyên qua khu rừng cây. Phía trước đột nhiên biến

đổi.

Quả nhiên một lạch nước quanh co nằm ở ven rừng dẫn tới một khu đất

trống.

Triệu Tử Nguyên ẩn ở phía sau một gốc cây lớn nhìn ra thì thấy phía

trước là một khu đất trống rộng mênh mông. Tận đầu lại có một khu mồ
mả.

Triệu Tử Nguyên chưa nhìn thấy cỗ xe bồng đâu, bất thình lình một

thanh âm lạnh lẽo cất lên:

- Ông bạn ẩn thân ở trong rừng, xin ra đi!
Câu này tựa hồ nói với Triệu Tử Nguyên. Chàng lẩm bẩm:
- Dường như địch nhân đã phát giác ra ta rồi.
Thị tuyến của chàng nhìn theo bờ lạch nước, bỗng phát giác ra cỗ xe

bồng lẳng lặng đứng trong bóng đêm tối. Tiếng nói vừa rồi chắc từ nơi đó
phát ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.