ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 944

Hắn rút bảo kiếm ra đánh soạt một tiếng.
Triệu Tử Nguyên thấy đối phương bức bách mình quá, dù chàng là người

nhẫn nại cũng không khỏi sửng sốt tự hỏi:

- “Xem bọn này dường như là đệ tử chính phái mà sao lại bức bách

người thái quá?”

Chàng nắm chặt bảo kiếm liếc mắt nhìn hán tử họ Tần. Đối phương rút

kiếm ra rồi rảo bước sấn lại. Triệu Tử Nguyên ngấm ngầm đề phòng.

Hán tử họ Tần đứng cách ngoài năm thước lạnh lùng hỏi:
- Các hạ không ra tay đi thì còn đợi đến bao giờ?
Triệu Tử Nguyên đáp:
- Nếu không gặp trường hợp bất đắc dĩ, thì tại hạ chẳng muốn ra tay.
Hán tử họ Tần quát hỏi:
- Các hạ còn nói gì lắm thế?
Gã khoa kiếm thành một vòng tròn. Lưỡi kiếm chém tới trước mặt.
Triệu Tử Nguyên thấy kiếm pháp của đối phương lướt mau lẹ, chàng

không dám nghĩ nhiều nữa, đưa tay lên gạt. Thực tình chàng không muốn
vô cớ cùng người động thủ, ai ngờ đối phương chiếm được tiên cơ đánh
luôn ba kiếm veo véo.

Triệu Tử Nguyên muốn thi triển “Phù Phong tam kiếm” nhưng lúc này

không sao ra tay được. Trong lòng run lên, chàng đỡ gạt mấy chiêu mà
không thể áp đảo được kiếm thức đối phương. Triệu Tử Nguyên thấy thế
nguy chỉ cách chừng sợi tóc, chàng không dám nghĩ nhiều vọt mình lên
không thoát khỏi phạm vi kiếm khí của đối phương.

Người kia la hoảng lên:
- “Thái Ất Mê Tông Bộ”! Các hạ là ai?
Triệu Tử Nguyên cười đáp:
- Tiểu đệ đã báo danh là Triệu Tử Nguyên rồi.
Hán tử họ Tần miệng lẩm nhẩm:
- Triệu Tử Nguyên... Triệu Tử Nguyên...
Bỗng hắn ngửng đầu lên hỏi:
- Tứ gia là người thế nào của ngươi?
Triệu Tử Nguyên ngấm ngầm kinh hãi tự hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.