ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 71

Quên đi cảm giác tê dại rơi bên tai, Chung Đình nói, "Thắng mà cũng

phải chạy à?"

Hà Chí Bân nhìn cô, "Thấy cô ngồi buồn chán quá."

Nhìn họ thì thầm với nhau, có người cười rộ lên, "Chí Bân, làm gì làm

gì đó, có thể tập trung chút được không..."

Không tới mười lăm phút, quả nhiên có một người vào phòng bao,

người thay thế mà Hà Chí Bân gọi tới. Mấy người này vừa thấy tư thế
muốn rút lui của Hà Chí Bân, cứ la không đồng ý, nói không được chơi như
vậy. Ngoài miệng thì nói thế, nhưng trong lòng cũng không phải không vui
thật, so ra hôm nay anh quá may mắn, thắng từ đầu đến cuối.

Lúc chia tay, Chung Đình đứng lên cùng Hà Chí Bân, anh cầm di động

và ví tiền trên tay, không biết là vô tình hay cố ý mà ôm hờ eo cô. Khẽ
khàng, chạm một cái nhẹ như không. Chung Đình không có phản ứng gì,
anh dường như cũng hoàn toàn không chú ý, tạm biệt mấy người bạn.

Bước ra khỏi phòng trà thì đã hơn mười giờ, trên người họ có mùi

thuốc lá rất nồng, được cơn gió đen kịt trong con hẻm nhẹ nhàng phất đi.

"Có đói bụng không? Thấy buổi tối cô cũng ăn không bao nhiêu."

"Sao đói được," Chung Đình cười, "Buổi tối tôi không ăn nhiều."

"Thấy cô không thích chơi bài lắm, thích chơi cái gì vậy?"

"Giết thời gian thôi, bơi lội..." Chung Đình nói, "Cũng không có gì đặc

biệt, bây giờ ở đây ít bạn."

Anh tiễn cô lên xe, giúp cô đóng cửa, rướn người hỏi bên cửa sổ,

"Thật sự không cần tôi đưa về ư?"

Chung Đình mỉm cười, "Đưa thế nào? Lái xe anh hay lái xe tôi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.