"Không cần, không cần, không cần!" Mạch Nhiên như Lâm Đại Địch,
hoàn toàn tin tưởng Anna tỷ nói là làm, rơi vào đường cùng, Mạch Nhiên
đành nói: "Con nghĩ rồi, con vẫn nên đến nhà Anna tỷ, ở đó sẽ an toàn
hơn."
"Ngoan quá, ta lập tức bảo Lâm Kỳ đưa con về." Anna tỷ cảm thấy hài
lòng rồi mới tắt máy, điện thoại vang lên mấy tiếng tút tút, vẻ mặt Thẩm
công tử vô cùng bình tĩnh, Mạch Nhiên thấy vậy, vạn phần bất đắc dĩ.
"Đi thôi." Thẩm Lâm Kỳ nói.
"Chờ một chút!" Mạch Nhiên kéo tay anh, còn muốn giãy dụa đến
cùng: "Kỳ thực, em nghĩ không cần phải như vậy...."
"Hay là để anh đưa mẹ, tiểu suất, tiểu bạch đến nhà em?" Thẩm Lâm
Kỳ cắt đứt lời cô.
"Thôi đi nhà anh!" Mạch Nhiên nhanh chóng đổi giọng, ủ rũ mà chấp
nhận lời mời tàn khốc kia.
Mạch Nhiên phải đến Thẩm gia chịu tội. Cô còn tưởng Anna tỷ lại
đem món điểm tâm ngọt ra hại cô, nhưng thật ngoài dự đoán là cô lại được
ăn một bữa ăn Trung Quốc, thoáng cái liền chữa lành vết thương trong lòng
cô, khiến tinh thần cô thật sự tốt hơn rất nhiều. Cô coi món thịt xào kia là
tên biến thái theo dõi mình, tiêu diệt bằng hết.
"Em sớm muộn gì cũng sẽ giống như tiểu bạch." Thẩm Lâm Kỳ rất
không khách khí mà nói.
Mạch Nhiên nhìn qua, bởi vì ăn thức ăn quá ngon cho nên thân hình
tiểu bạch mới biến dạng như thế. Cô liền nói: "Sẽ không như vậy, chờ em
ăn no rồi sẽ giảm béo."
"Giảm thế nào?" anh hỏi.