"Ngủ a, ngủ có thể giúp giảm béo." Mạch Nhiên dõng dạc trả lời.
Vậy mà Thẩm công tử lại gật gù tự nhủ: "Kịch liệt một chút, nhưng
thật ra có khả năng giảm."
Một câu nói khiến Mạch Nhiên đỏ bừng cả mặt.
Có người lớn ở đây mà anh lại ăn nói mấy chuyện thật mất hình tượng
như vậy! Mạch Nhiên không hiểu sao lại cảm thấy trong mắt Anna tỷ đều
toát ra sắc hồng thế kia? Đừng a, cô là tới đây để tị nạn!
Thẩm tiểu suất ở một bên kêu hai tiếng, tiêu bạch lắc lư cái mông, rời
xa bát cơm đã ăn được một nửa, ủy khuất ngồi xổm góc tường sủa thêm hai
tiếng.
Quả nhiên, chủ nào chó ấy, thẩm tiểu suất và chủ nhân của nó thật
giống nhau, đều theo chủ nghĩa tinh thần.
Sau khi ăn cơm xong, Anna tỷ kéo Mạch Nhiên xem phim "Tình yêu
tới", có người nói là muốn thử xem cảm giác khán giả và diễn viên cùng
nhau xem phim.
Đối với cái sở thích này của Anna tỷ, Mạch Nhiên thật hết chỗ nói. Có
điều nói đi cũng phải nói lại, ngoại trừ Rock Girl, đây là bộ phim thứ hai cô
có thể xem phim mình đóng mà không đến nỗi muốn ói ra. Thậm chí lúc
xem, cô còn có chút thích thú, thật đúng là một chuyện tốt.
Có thể cô thực sự thích hợp làm diễn viên?
Trong lúc Anna tỷ vì quá thương tiếc kết cục mà khóc lóc đên chết đi
sống lại, Mạch Nhiên trong đầu bỗng xuất hiện ý niệm kỳ quái. Nhiều năm
như vậy, cô vẫn một mực bị cho rằng mình là một đồ vật chứ chẳng phải là
diễn viên. Có công việc để làm, có tiền để cầm, nhưng như vậy để làm gì?
Cô cuối cùng cũng là cô tự đầu độc chính bản thân mình.