ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - Trang 388

tay!"

("từ từ nói" sao??? >_<)

Lúc cô còn đang lảm nhảm, thì anh đã cởi được một nửa, lộ ra thân

trên gầy gò, khuôn ngực chắc chắn, mọi đường cong đều hoàn mỹ, vóc
người hoàn hảo.

Nếu như bình thường, Mạch Nhiên nhất định sẽ chảy nước miếng mở

to hai mắt mà nhìn, nhưng giờ khắc này cô không được phép như vậy. Một
đêm kia anh trong thân thể cô khiến cô đau đến chết đi sống lại, mỗi lần
nhớ lại là thần kinh đều bị kích thích hạ mệnh lệnh chạy trốn.

Mạch Nhiên không suy nghĩ nhiều, xoay người, tay bám vào thành

giường chuẩn bị chạy. Nhưng chưa được bước nào cổ chân cô đã bị giữ lại.
Thẩm Lâm Kỳ dễ dàng cố định cô trên giường, đặt cô dưới thân anh, bắt
đầu cởi quần áo cô.

Mạch Nhiên quá sợ hãi, cảm giác nước mắt đều trào ra, liên tục cầu

xin tha thứ: "Em không chơi, em là bệnh nhân, bác sĩ nói em không được
làm việc mệt mỏi."

"Không phải vừa rồi em còn thề thốt với anh, còn đảm bảo rằng em

không sao ư??" Thẩm Lâm Kỳ ngừng động tác, nheo mắt nhìn cô.

Mạch Nhiên xấu hổ vô cùng, chỉ hận mình lắm lời, khiến cho Thẩm

công tử tóm được thóp, cô nói: "Kỳ thực vừa rồi là em gắng gượng chống
đỡ thôi, giờ em không thể được nữa. Xin anh buông tha em, cho em đi nghỉ
ngơi... em nói... anh đừng có cởi..!" Mạch Nhiên cảm thấy mình sắp thất
bại, tim đập loạn nhịp, đành phải nói ra sự thật: "Em sợ đau, anh đừng như
vậy, xin anh..."

Ngón tay đang cởi khuy áo của anh dừng lại, kinh ngạc nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.