không quấy rối hai người nữa. Hai người từ từ sinh, tranh thủ vì nước làm
vẻ vang!" Nói xong, Mạch Nhiên kéo tay Thẩm Lâm Kỳ đi, bỏ lại Linda và
Tiểu Hàn đang đỏ bừng mặt tại trận.
"Em thật đúng là có năng khiếu tán dóc." Trong phòng làm việc, Thẩm
công tử không lưu tình chút nào mà "khích lệ" Mạch Nhiên.
"Chuyện này cũng cần năng khiếu sao?", Mạch Nhiên phản bác, "Cái
này gọi là biết thời biết thế, trong công ty này người mù cũng có thể nhìn ra
Linda thích Tiểu Hàn, duy nhất có Tiểu Hàn đầu đất không nhìn ra, nếu như
không có người vạch trần, Linda của chúng ta thật sẽ thành tề thiên đại
thánh mất."
"Em có vẻ rất quan tâm tới chuyện chung thân đại sự của người khác."
Thẩm Lâm Kỳ giọng điệu có phần chua nói.
Mạch Nhiên mộng mị, tưởng mình nghe nhầm, Thẩm công tử vừa rồi
sao nói nghe giống một người đang oán tránh tiểu thê tử của mình như vậy?
NO! NO! NO!
Thẩm công tử vĩ đại sao có thể ai oán như vậy? Sau khi buông một
câu chua chát, anh nhanh chóng đưa tới trước mặt cô một cuốn sổ, nói: "Mẹ
đưa cho em, thích bộ nào thì chọn đi."
Một quyển album mẫu áo cưới. Mạch Nhiên trợn tròn mắt.
Có kiểu cách châu Âu cổ điển, có kiểu Mỹ trtang trọng, có kiểu trung
Quốc ưu nhã cao quý, có kiểu Nhật đáng yêu hoạt bát... Đủ mọi kiểu cách.
Mạch Nhiên hoàn toàn cảm nhận được sự nhiệt tình của Anna tỷ dành cho
cô, nhưng cô vẫn còn một chuyện trong lòng khó nói ra.
Mạch Nhiên gấp lại cuốn album, ngẩng đầu nhìn Thẩm Lâm Kỳ: "Có
chuyện này, em nghĩ cần nói với anh."