Muốn giữ bí mật của gia đình, và cũng là bảo đảm tính mạng cho A
Triết, Thẩm Lâm Kỳ đã nghĩ tới Mạch Nhiên. Anh nói, ngày đó anh căn
bản cố ý tạo cơ hội gặp cô ở dưới lầu công ty, nhưng cô lại làm như không
thấy anh mà vội vã chạy ra ngoài. Anh đi theo cô, muốn biết cô làm gì, bởi
vậy mà mới có màn anh hùng cứu mỹ nhân kia.
Mọi chuyện tiếp theo cứ theo vậy mà tự nhiên xảy đến. Thẩm Lâm Kỳ
giúp đỡ A Triết, lại có thể che giấu bí mật trước mặt Anna tỷ. Nhất cử
lưỡng tiện.
Anh đã lo lắng tất cả nhưng lại không lo đến cảm xúc của cô.
Nhiều năm qua, cô bị anh lừa dối, vì cái gì? Cô tức giận run người.
Cô hỏi anh: "Anh có nghĩ tới cảm nhận của tôi không?"
"Đừng như vậy, anh làm là vì muốn tốt cho em, việc này em không
biết thì tốt hơn." Thẩm Lâm Kỳ thấy Mạch Nhiên kích động, muốn đi đến
ôm cô nhưng bị cô đẩy ra.
Mạch Nhiên căm giận: "Không! Tôi có có quyền biết! Tôi và anh ở
cùng nhau lâu như vậy, anh có bao nhiêu cơ hội có thể nói cho tôi biết, thế
nhưng anh im lặng, anh lừa dối tôi. Tôi nói cho anh biết. Tôi hận nhất là bị
người khác lừa dối! Nếu như trong mắt anh tôi chỉ là một quân cờ, anh còn
muốn cưới tôi làm gì? Anh nghĩ tôi rất đáng thương, rất nực cười phải
không?"
"Mạch Nhiên!" Thẩm Lâm Kỳ trong mắt hiện lên một tia cô đơn: "Em
nghe anh nói..."