ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - Trang 79

Vừa vặn kết thúc bởi chữ "Ăn", con sói tiến tới, trong tay là một con

dê tội nghiệp, hỏi cô: "Ăn thế nào?"

(chết mất trí tưởng tượng của chị Nhiên)

Mạch Nhiên nói: "Nướng!", hắn liền nói: "Luộc!", Mạch Nhiên nói:

"Cho vào nồi lẩu!", hắn nói: "Kẹp làm nhân bánh!" (O.o) Thảo luận cả nửa
ngày...

Mạch Nhiên TM nó tỉnh!

Cô đói, khổ không nói nổi.

Phải biết rằng, một người như cô bình thường ăn một bữa ba bát cơm,

không phải là người quyết tâm ăn đói để giảm béo, mấy món ăn bữa tối,
căn bản không đủ cho cô nhét vào kẽ răng! (ọc ọc) Suy nghĩ cho sự sinh tồn
của mình, Mạch Nhiên quyết định dậy đi tìm thứ gì đó để ăn.

Nửa đêm, trong phòng đồng hổ đã điểm. Mạch Nhiên bụng đói, đầu óc

choáng váng, một lúc không tìm được công tắc bật đèn, cô đành thân thủ sờ
soạng loạn xạ!!!

Đây là cái quái gì? Cứng, trơn, một vật gì đó tròn tròn? Mạch Nhiên

vô thức mà cấu một cái.

Một tiếng hừ nhẹ! Đèn bật sáng. Sau đó, Mạch Nhiên phát hiện Thẩm

công tử đang mở to mắt mà nhìn chằm chằm cô, áo ngủ bị thủng một lỗ, lộ
ra khuôn ngực tráng kiện. Quan trọng nhất chính là, trên đó vẫn còn dấu vết
móng tay cô bấm vào.

Mạch Nhiên đầu óc choáng váng, cả người bừng tỉnh.

Sắc mặt Thẩm Lâm Kỳ lúc này vô cùng quỷ dị, vô cùng quỷ dị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.