ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1514

Chúc Mẫn nhìn thấy bộ dáng của Thư Quý phi giống như là sắp khóc,

không biết là bị phong thư này gây ra hay là do nhớ lại chuyện cũ năm xưa.

"Lạp lạp lạp..." Tâm tình Chúc Mẫn vô cùng vui vẻ, thế nhưng còn

dám mở miệng hát đồng dao trước mặt Thư Quý phi, âm thanh vô cùng
thanh thúy êm tai.

Nhưng tiếng ca lọt vào tai của Thư Quý phi lại vô cùng chói tai, giống

như có một con dao dùng sức đâm vào trái tim của nàng.

Hốc mắt của nàng đỏ bừng, trong mắt lập lòe ánh nước giống như lập

tức có thể khóc ra, nhưng nàng lại cố gắng mở to hai mắt ra để nhìn, nhất
quyết không cho nước mắt chảy xuống.

Cuối cùng nước mắt quá nhiều, hốc mắt đã không giữ được, hai hàng

nước mắt chảy xuống theo gương mặt.

"Ai da, tỷ tỷ, đã qua bao nhiêu năm rồi mà ngươi vẫn chung tình như

vậy! Đừng khóc, nam nhân đều không phải thứ tốt gì! Cuộc đời này thật là
có nhiều chuyện vô xảo bất thành thư[2], nếu lúc trước chúng ta biết tỷ tỷ
và hắn tình chàng ý thiếp thì đã nhân cơ hội đưa cả tỷ tỷ ra khỏi Vương phủ
rồi."

[2] Vô xảo bất thành thư: một câu trong tác phẩm Thủy Hử, ý chỉ

nhiều chuyện trùng hợp với nhau, đã giải thích cụ thể trong tác phẩm Làm
Phi của team, các nàng đọc bên đó nha.

Chúc Mẫn vội vàng móc khăn gấm ra, đứng lên chạy chậm đến bên

cạnh Thư Quý phi, giả mù sa mưa[3] mà lau nước mắt giúp Thư Quý phi.

[3] Giả mù sa mưa: một câu tục ngữ của Trung Quốc, chỉ sự giả vờ

thương xót đồng cảm với người khác, giống câu nước mắt cá sấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.