ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1512

Chúc Mẫn thu hồi nụ cười ở trên mặt, âm hiểm mà nói: "Không hại

người là thật sự. Nếu trong cung này nói có người không tin Phật nhưng lại
có tâm địa Bồ Tát thì chính là tỷ tỷ. Đáng tiếc ngươi không tranh không
đoạt với người khác không phải vì ngươi hiền lương rộng lượng mà vì
ngươi không yêu Hoàng thượng. Ngươi đã có người khác ở trong lòng,
người đeo nón xanh cho vị đang ngồi ở Long Càn cung kia cũng không
phải chỉ có một mình Tần Kiêu. Tỷ tỷ, có phải nên tính thêm một người là
ngươi nữa hay không?"

Thư Quý phi bỗng nhiên ngẩn ra, đôi mắt mở to không hề chớp. Tuy

rằng nàng cực lực muốn ổn định cảm xúc, nhưng mà sắc mặt trắng bệch
như tờ giấy cộng thêm đôi môi tái nhợt kia hoàn toàn bại lộ tâm trạng sóng
to gió lớn ở trong lòng nàng.

"A, bị ta nói trúng rồi." Chúc Mẫn nghiêng nghiêng đầu, nghiêm túc

thưởng thức một lát sự thay đổi sắc mặt trong nháy mắt của Thư Quý phi,
ngay sau đó ngửa đầu cười to.

"Ha ha ha, tỷ tỷ, có phải ngươi học biến sắc mặt với những kẻ chuyên

hát tuồng hay không? Thay đổi rất nhanh nha, thật là thú vị. Đợi một chút,
ta đi tìm một tấm gương cho ngươi soi đã." Chúc Mẫn nói xong lập tức đi
nhanh đến bàn trang điểm rồi cầm một tấm gường đồng bằng bàn tay đến
nhét vào tay Thư Quý phi.

"Nào, tỷ tỷ ngươi mau nhìn sắc mặt của mình một chút xem, trắng

giống như là bôi vôi vậy." Nàng vừa nói vừa cười, giống như là nhìn thấy
một chuyện vô cùng thú vị.

Thư Quý phi hất tay nàng ta ra, ném gương đồng lên trên bàn, lúc mở

miệng nói chuyện tâm trạng đã khôi phục như bình thường.

"Ta không có đội nón xanh cho Hoàng thượng, ta cũng không cần biết

ngươi có tin hay không. Nếu đã nhắc đến chuyện này vậy đem cái gọi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.